Saint
Cả đoạn đường về sao mà dài thế, lưng áo Perth đẫm ướt mồ hôi, mặt đỏ bừng, bước đi nặng nề hơn. Bảo em buông tôi xuống để tôi tự đi mà em không đáp lại, còn tỏ vẻ mặt cau có. Tôi chỉ mong mau chóng ra khỏi nơi này để Perth không phải cõng tôi nữa thôi.Nhìn thấy đoạn sông trước mặt và tiếng nói cười quen thuộc, tôi mừng muốn khóc luôn. Ra đến nơi hẹn với mọi người lòng tôi mừng khấp khởi. Cuối cùng em trai tôi cũng bỏ được gánh nặng trên lưng rồi.
"Perth nhanh nhanh bỏ anh xuống nào."
"Saint bị sao vậy? Sao lại để Perth cõng thế kia? " - Jo vội vã chạy đến đỡ Saint ngồi xuống, lo lắng hỏi.
"Mình bị trật chân thôi, không nặng lắm đâu."
"Perth, sao tay em đầy vết trầy xước vậy?" - đến lượt Jo hỏi han Perth.
Tôi nghe vậy mà giật mình ngó qua phía em. Quả thật hai tay em toàn vết xước, có cái đỏ, có cái đang chảy máu.
"Chẳng phải lo cõng anh mà bị cây quẹt trúng chứ? Perth lại đây cho anh xem nào." - Tôi nhìn chằm chằm cánh tay của em mà xót hết cả mắt.
"Không sao, bị xước nhẹ thôi, về bôi chút thuốc là được."
"Không sao cũng để anh xem một chút, Perth lại đây cho anh nhìn chút đi mà." - Cõng tôi đến kiệt sức, đã vậy bị cây làm xước hết cánh tay cũng không nói với tôi một tiếng mà cứ cố chịu đau đưa tôi ra ngoài, em nói tôi phải làm sao với em đây Perth?
Perth
Cái người này, tôi bị xước có là gì đâu mà sao mặt mũi lại hoảng hốt mếu máo thế kia. Tôi mà không cho anh xem chắc anh sẽ mặc cái chân đau mà phóng lại chỗ tôi ngay lập tức đó."Anh nhìn đi, không bị gì đâu, đừng lo."
"Là anh làm em đau."
"Nói vậy em giận đó."
"Sao thích giận anh vậy?"
"Tại nói toàn những điều làm em giận."
"..."
"Thôi nhanh chóng trở về đi mấy đứa, mọi người đợi lâu sẽ lo lắng đó. Thêm nữa phải lo cho hai anh em nhà này, thương tích đầy người rồi, mau chóng về thôi."
"Còn chỗ củi tụi em nhặt vẫn chưa được mang ra."
"Chỗ này nhiều rồi chắc không thiếu đâu, thôi không cần quay lại tìm. Tiếc công hai đứa vất vả cả buổi nhưng vẫn cần lo cho hai đứa trước hết nên mình về thôi."
Saint
Thế là cả nhóm người kéo củi, người cõng người về lại trường. Lúc đầu Jo bảo sẽ cõng tôi về, Perth nhất quyết giành. Tôi không cho vì em đau như vậy, cõng tôi một đoạn dài như vậy, bước chân còn không vững, lấy sức đâu để mà cõng tôi nữa. Nhưng cậu em trai cứng đầu cứ không chịu buông tôi ra."Anh Jo nhìn ốm yếu vậy sợ không cõng nổi Saint đâu anh. Anh Saint nhìn vậy chứ không phải vậy đâu."
"Perth, em lại nói anh béo đúng không?"
"Em nào có, chỉ lo anh Jo không cõng nổi anh thôi. Nếu là anh Bobby chắc em đỡ lo hơn."
"Gì mà lôi anh vào vậy hử tên nhóc này." - Bobby lên tiếng
![](https://img.wattpad.com/cover/182587842-288-k577643.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
ANH VÀ EM
AcakMở đầu của em là bất hạnh và mất mát Thời gian cho em có anh là người đồng hành Kết thúc liệu có là viên mãn cho hai chúng ta? ---- Lần đầu viết truyện dài vì niềm yêu thích hai đứa nhỏ. Yêu thương hai đứa như vậy chắc sẽ HE đó ^^