Chương 2

12.4K 471 10
                                    

- Edit by Gấu Oscar –

Lúc trước Hạng Noãn làm việc trong một công ty quảng cáo, sau khi tích lũy được một ít giao thiệp và khách hàng thì từ chức, trở thành một họa sĩ minh họa tự do.

Có vài đơn hàng là cô tự nhận trên Weibo, loại này đa phần là đơn hàng nhỏ nhưng sẽ không bị trừ phần trăm, ra giá bao nhiêu thì cũng là của mình hết. Có vài đơn nữa là do bên phòng làm việc giới thiệu, loại đó sẽ bị trừ 10 đến 40% tiền nhuận bút, trừ nhiều hơn thì cô không làm.

Vì nuôi nhà nên hầu như đơn nào cô cũng nhận, biển hiệu, đồng nhân, manga, hình minh họa của tiểu thuyết hay quảng cáo thương nghiệp gì đó đều được.

Hai năm nay thị trường kinh tế đình trệ, cộng thêm sự thiếu ý thức về bản quyền của quần chúng nên cái nghề họa sĩ minh họa này ngày càng khó khăn. Những người lăn lộn tốt thường là các họa sĩ minh họa tuyến một tuyến hai trên đỉnh Kim Tự Tháp.

Mấy bức vẽ trong tay cô là hình minh họa vẽ cho một tạp chí nhỏ, trời vừa rạng sáng, cô kiểm tra lại bản thảo một lần nữa rồi gửi đi.

Cô tắm xong nằm trên giường nhưng không ngủ được, trong đầu toàn là những hình ảnh bỏng tai đêm qua, anh nằm trên người cô, cả hai quấn quýt nhau như dây leo và đại thụ, cô gọi tên anh từng lần một, anh cũng đáp lại từng tiếng một.

Sau một đêm kích tình, từ buổi sáng chia tay anh cho tới bây giờ, anh vẫn không có chút động tĩnh gì. Không phải anh không có số điện thoại của cô, ba năm nay cô chưa từng đổi số, ngay cả ảnh đại diện QQ và Wechat cũng là ảnh lúc trước.

Cô vuốt phần xương khổ hơi đau nhức, nhớ lại lúc trước còn ở bên nhau, anh chưa từng cho cô thức đêm, luôn xoa bóp phần xương cổ giúp cô, cô sợ nhột nên bị anh chọt bật cười liên tục, sau đó lăn lộn trên giường nhìn mặt nhau.

Hiện tại chỉ còn lại căn phòng cô đơn và trơ trọi.

Trong bóng tối, Hạng Noãn cười khổ, sẽ không có ai dịu dàng tỉ mỉ quan tâm cô như thế nữa, tự ti và đa nghi đã ủ thành quả đắng, cô chỉ có thể tự nhấm nháp nó.

Cuối cùng màn hình điện thoại cũng sáng lên, Hạng Noãn liếc mắt nhìn thử, trong mắt tràn ngập ý cười như một gốc mai vàng nở rộ trong trời đông lạnh buốt.

@Mệnh Lý Phạm Tiện: Chưa ngủ nữa, có phải muốn chết rồi không?

So với tên Ôn Hàn xấu xa bỉ ổi kia thì bạn qua mạng vẫn tốt nhất.

Hạng Noãn mỉm cười trả lời.

@Ngũ Hành Khuyết Ái: Cậu cũng chưa ngủ đấy thôi.

@Mệnh Lý Phạm Tiện: Cho cậu ba phút, đừng để mình thấy cậu còn online.

@Ngũ Hành Khuyết Ái: Gì chứ?

@Mệnh Lý Phạm Tiện: Mình sẽ tức giận rồi ăn cậu, ăn kiểu không thèm nhả xương đấy.

Ăn người không nhả xương, Hạng Noãn chỉ mới biết có mỗi Ôn Hàn, cô cười trả lời.

@Ngũ Hành Khuyết Ái: Trêu mình à?

@Mệnh Lý Phạm Tiện: Cậu soi gương xem bản thân thế nào rồi nói tiếp, đã hết ba phút, mời cậu lập tức offline.

[HOÀN] Đại Thần Là Bạn Trai Cũ Của Tôi - Trương Tiểu TốNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ