Chương 23

2.3K 58 0
                                    

Bánh dày nóng hổi, tỏa ra hương thơm ngọt ngào, mè với đường cát rải ở phía trên, cắn một miếng, mùi vị kia ngọt đến tận đáy lòng, làm thế nào cũng không tan đi, giống như muốn chui vào trong lòng.
Ngôn Dụ ngồi trong xe, hôm nay cô đặc biệt dậy sớm, bảo tài xế lái xe đến con phố này.
Mặc dù lòng vòng mười lăm phút, cũng mua được cái bánh dày mà ngày đó Tưởng Tĩnh Thành mua cho cô. Nhưng cắn một miếng vào miệng, lại không ngọt như hôm đó. Bởi vì bánh dày hôm đó, thật sự ngọt đến tận đáy lòng.
Nhưng ở trước công ty, Ngôn Dụ ăn hết bánh dày rồi mới đi lên.
Quý Khải Phục đến Bắc Kinh vào cuối tuần, ngay cả Chu Trác tổng giám đốc khu vực Trung Quốc cũng không nhận được tin. Có điều nghe nói hôm nay anh đến công ty, Ngôn Dụ tuy là nhân viên mới nhậm chức nhưng cũng không muốn bị người ta bắt được sơ hở.
Cho nên hôm nay sáu rưỡi sáng cô đã rời giường, gọi xe khách sạn đưa cô đến.
Lúc đi lên không ngờ vừa vặn gặp được Chu Trác. Hai người gặp nhau ở thang máy, lúc này không đến tám giờ, thời gian còn sớm, ai cũng không ngờ đối phương sẽ đến sớm vậy.
"Giám đốc Ngôn, thích ứng với công việc ở đây rồi chứ?" Chu Trác cười hỏi.
Ngôn Dụ gật đầu: "Trước mắt tất cả đều rất tốt."
Chu Trác cũng là người Bắc Kinh, hơn nữa còn tốt nghiệp từ đại học B, theo lý mà nói thì Ngôn Dụ hẳn cũng xem như là học muội của ông ta. Nhưng cô chỉ học ở đại học B hơn một năm thì đi Mỹ.
Nào biết Chu Trác lại chủ động hàn huyên với cô.
Ông ta nói: "Tôi nghe nói trước đây cô cũng học ở đại học B?"
Ngôn Dụ: "Chỉ đáng tiếc là chưa tốt nghiệp."
Nhưng dường như Chu Trác có nỗi băn khoăn, nhìn cô mấy lần muốn nói lại thôi. Đối với vị giám đốc quan hệ xã hội nhảy dù xuống này, thực ra suy nghĩ trong lòng ông ta là trẻ quá. Chỉ đáng tiếc tổng bộ bên kia đã chỉ định, nghe nói còn là do đại Boss chỉ định. Người ta có hậu đài vững chắc, đương nhiên Chu Trác sẽ không có cách nhìn rõ ràng với cô.
May là hai tuần này biểu hiện của Ngôn Dụ cũng xem như không tệ.
Đặc biệt là nghi thức khai mạc của cửa hàng thương hiệu MEQUEEN, phương án mà cô đưa ra rất đặc biệt. Với biểu hiện trước mắt của cô mà nói, Chu Trác tin rằng cô có thể đi đến được ngày hôm nay, không hoàn toàn như tin đồn là dựa vào hậu đài kia.
Nhưng Ngôn Dụ cũng không ngờ, hội nghị cấp cao hôm nay Quý Khải Phục cũng không tham gia.
Ngược lại lúc nói đến quảng cáo trang sức quý sau, thì Đường Dịch Phàm giám đốc tiếp thị lại có lời: "Trước đây tôi từng nói trong báo cáo, hiện tại khu vực Trung Quốc rất trọng yếu. Tôi hy vọng trong mảng quảng cáo lớn quý mới này, có thể thêm vào gương mặt của Trung Quốc, mà không phải là một người mẫu nước ngoài."
Chu Trác gật đầu, lại nói: "Đối với đề nghị này của anh, tôi luôn rất tán đồng, cũng đã trao đổi với bên tổng bộ, họ cũng tán đồng mảng quảng cáo lớn quý mới này lấy gương mặt Trung Quốc làm chủ."
"Vậy đã như thế, vì sao giám đốc Ngôn cứ chần chừ không quyết định người được chọn thế," Đường Dịch Phàm có chút bực bội.
Nhưng ông ta thân là giám đốc tiếp thị lại hỏi vấn đề quay phim quảng cáo, vốn đã là vượt quyền.
Ngôn Dụ ngẩng đầu hờ hững nhìn ông ta, tay cầm bút bỗng bật cười, hỏi: "Vậy không biết người được chọn mà giám đốc Đường nhìn trúng là vị nào?"
Thực ra người mà Đường Dịch Phàm sắp nói kia, cô đã đoán ra được đại khái.
Kết quả ông ta cũng thật sự không khiến người ta thất vọng, nói thẳng: "Tôi vẫn cảm thấy Mạnh Thanh Bắc rất thích hợp, cô ấy tốt nghiệp trường danh tiếng, khí chất tao nhã, huống hồ trước đây vẫn luôn hợp tác với công ty chúng ta. Ngay cả mấy buổi tiệc quy mô lớn cô ấy chủ trì năm ngoái, cũng đeo trang sức của chúng ta, phản ứng rất tốt. Hơn nữa bối cảnh gia thế của cô ấy cũng cực tốt, điểm này cũng thích hợp hơn người khác."
Đường Dịch Phàm chỉ còn kém không nói Mạnh Thanh Bắc là ba đời quyền quý, gia thế hiển hách. Mặc dù điểm này vẫn lưu truyền trong ngành mà thôi.
Vẻ mặt Chu Trác bình tĩnh, không tán đồng cũng không phản đối, không bày tỏ thái độ.
Đường Dịch Phàm biết tính cách của ông ta, sẽ không dễ dàng bày tỏ thái độ. Huống hồ Đường Dịch Phàm là nhân viên kì cựu trong tập đoàn Liên hợp khu vực Trung Quốc, Chu Trác cũng chỉ mới đảm nhiệm vai trò tổng giám đốc khu vực Trung Quốc ba năm nay. Lý lịch của Đường Dịch Phàm còn lâu hơn cả Chu Trác, cho nên ông ta nói chuyện vô cùng tự tin.
Ông ta giống như khiêu khích nhìn về phía Ngôn Dụ.
Thẳng đến khi Ngôn Dụ cụp mắt, ông ta vẫn bày ra dáng vẻ nắm chắc phần thắng, nhưng không ngờ cô đã mở miệng: "Tôi không đồng ý."
Đường Dịch Phàm kinh ngạc, mà ngay cả Chu Trác cũng sững sờ, ông ta không ngờ tính cách Ngôn Dụ cứng rắn như thế, đối với kiểu nhân viên cậy già lên mặt như Đường Dịch Phàm, cũng không chút nhượng bộ.
Ngay cả chính Đường Dịch Phàm cũng nghĩ như vậy, ông ta hổn hển nói: "Cô, cô có lý do gì phản đối?"
"Công ty đá quý sợ nhất chính là sản phẩm giả mạo, nhưng nếu bị người ta phát hiện, đại sứ hình tượng của công ty bản thân chính là một sơn trại, vậy ông cảm thấy điều này sẽ tạo thành ảnh hưởng gì với công ty?"
Mọi người trong phòng họp đưa mắt nhìn nhau, đây là ý gì?
Ngôn Dụ đây đang nói Mạnh Thanh Bắc là sơn trại?
Chỉ có điều tuy Ngôn Dụ không thích Mạnh Thanh Bắc, nhưng cũng không muốn nói quá nhiều, nếu không phải bởi vì công việc, thì cô cũng sẽ không đề cập đến chuyện này.
Nói dối thủy chung là nói dối, rồi cũng sẽ có một ngày bị vạch trần.
**

[HOÀN] THẾ GIỚI CỦA TÔI CHỈ CÓ ANH ẤYWhere stories live. Discover now