____________________________
Minnie sau khi giết Nàng liền cảm thấy nhẹ lòng, hệt như vừa giết đi một mối họa lớn, Cô ả vui vẻ bung cánh lửa bay khỏi Dahlia...
[...]
Máu loang hết cả giường, mắt Nàng cũng đã nhắm chặt, hơi thở dần chậm đi rồi tắt hẳn. Trước khi nhắm mắt, Nàng không biết vì sao giọt ngọc nơi khóe mắt lại rơi xuống. Con người ta khi quá yêu, quá tin một người, dù có bị phản bội hay bị giết bởi người mình yêu thì cũng nhớ lại quá khứ, nhớ lại những gì tươi đẹp nhất bên người yêu, cứ thế mà yếu đuối nhỏ giọt nước mắt cuối cùng.
...
"Minnie, hoa đó là hoa gì? ta chưa bao giờ thấy qua."
"Mạn Châu Sa Hoa."
"Ah thì ra là hoa Bỉ Ngạn, ta thường hay nghe Vua Cha kể về cánh rừng hoa dẫn đến âm phủ, ta không ngờ nó đẹp thế đấy."
"Soojin Nàng thích hoa này lắm sao?"
"Ưm..." - Nàng nhìn Cô, hai mắt ngây thơ như xoáy sâu vào tim Cô, chợt một nụ cười nhẹ hiện trên môi Nàng, Soojin cài thứ hoa đó lên mái tóc Cô, bảo:
"Ta thích nó vì nó có màu đỏ như màu tóc của Kim Minnie."
Trong lòng Minnie rộn lên một cảm giác lạ kì, lấy ra từ túi áo một bông hoa Bỉ Ngạn trắng, cũng cài hoa lên mái tóc Nàng, mỉm cười, rằng:
"Còn ta thì thích Mạn Đà La Hoa, vì nó tinh khiết và ôn nhu như Seo Soojin."
Soojin hạnh phúc, ngồi nhìn đám hoa Bỉ Ngạn một lúc lại đặt ra câu hỏi:
"Minnie thật lạ, Bỉ Ngạn hoa gắn liền với tang thương, chết chóc, ai đời lại đem lên đây tặng cho ta?"
"Ta tặng Nàng vì ta muốn khi chúng ta mất đi, cánh hoa sẽ cầu xin đến thiên đường cho những kí ức đẹp của hai ta sẽ được lưu vào thứ hoa máu này mãi mãi, để khi ta và Nàng ngửi thấy hương hoa sẽ ngay lập tức nhớ về nhau."
...
Minnie đang hưởng thụ bát dung nham đỏ hừng hựt thì chợt nhớ lại câu chuyện Bỉ Ngạn giữa Nàng và ả. Ả tức giận, ném bát dung nham xuống, sai biểu đám quỷ con diệt hết hoa Bỉ Ngạn dẫn từ nhân gian đến địa ngục.
"Ai lại muốn nhớ về Nàng ta chứ."
[...]
Joen Soyeon đang vung cánh bay giữa trời thì đột ngột tim nhói lên một cơn đau dữ dội, cơ thể cũng nóng lên hơn bình thường, Cô dừng lại ở một đồi hoa nhỏ gần xứ Dahlia.
"Lạ thật, ở đây chỉ toàn hoa Bỉ Ngạn, ai lại trồng thứ hoa tang thương này ở đây chứ?"
Cô tìm cho mình một chỗ ngồi phù hợp, nhanh chóng nhắm mắt, tịnh tâm vào thế thiền sâu. Một ánh sáng xanh gộp lại đưa Cô vào một thế giới lạ kì, có một thiên thần trong tiềm thức hiện lên, người cho Cô thấy một khung cảnh toàn máu, rất nhiều máu, sâu trong đó là sắc xanh của viên ngọc băng...
Bỗng chuyển cảnh đến thân ảnh của hai người con gái, cặm cụi gieo hạt giống hoa, hạt giống đó chẳng phải hạt giống hoa Bỉ Ngạn sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ALLSOOJIN] Hỏa Sinh Hoa
FanfictionNàng là Công Chúa của Trăm Hoa, còn Cô là nữ thần của Băng Tuyết. Cô chọn thiêu rụi thân mình dưới ánh lửa để thứ hoa nơi Nàng lại được bung nở. ... "Nàng không thể đoán trước được việc gì sẽ xảy đến, và chẳng một ai biết kể cả thánh thần" - Jeon So...