Thiên Đàng và Ánh Sáng

704 112 11
                                    

_______________________________________________________

Bước vào kết giới, cánh cổng đỏ rực kia cũng đóng lại sao lưng hai người, đổi lại trước mắt họ là ánh sáng của thiên đường, không điêu đâu, họ thật sự đang ở trên thiên đàng. Cả thân người Soojin biến đổi, trở về dáng vẻ ngọt ngào với mái tóc đen dài cùng làn môi đỏ hồng thuần khiết, Soyeon kia cũng rất bất ngờ, đứng trơ ra một vài giây.

"Này, Ngươi đứng đấy ngắm mây à, mau đi theo ta đi chứ!" - Nàng khó chịu, rồi lại mỉm cười nắm chặt tay Cô kéo đi.

"Đi đâu?"

"Đi cảm ơn thần Ánh Sáng và cả Kim Minnie."

"À, có vẻ thú vị, đi nào."

...

Một thiên thần nhỏ với đôi cánh lông vũ be bé, bay theo sau Soojin, tiếp sau đó là một đàn bướm đủ màu sắc quây quanh Nàng. Thiên thần vừa bay vừa bảo:

"Seo Soojin, đừng đến điện Ánh Sáng, Nàng sẽ bị trừng phạt đấy."

"Ta biết, nhưng ta lỡ mang ơn Yuqi với Minnie nên không thể không đến mà tạ ơn được."

"Nhưng nhỡ đâu Nàng bị phạt đến chết thì ai tặng ta những bó hoa và hạt giống Dahlia đặc biệt chứ?"

"Cha ta, Ông yêu Thiên Thần lắm, Ông sẽ cho em hạt và hoa bất cứ khi nào em cần."

"Nhưng..."

"Yah!!!!" - Soojin bịt mồm Thiên Thần nhỏ kia bằng một cái ôm thật kêu.

Soyeon đứng cạnh đưa đôi mắt chán nản nhìn Nàng rồi lại bắt đầu phàn nàn:

"Nè, rồi đi như vậy khi nào đến?"

"Ta tưởng Soyeon nhà Ngươi rành thiên đàng lắm chứ, bao lâu nữa đến thì Ngươi tự tính toán cũng ra mà."

"Ta rành đường nơi địa ngục hơn đấy."

"..."

"Mà Soojin này, Nàng có thể...có thể truyền khí cho ta được chứ? Tất cả ngọc băng đều ở trong người Nàng, ta không duy trì mạng sống được lâu nữa."

Soojin hơi cười, buông thiên thần trên tay ra, ghé sát vào người Cô rồi hỏi:

"Nè, Ngươi có thể lấy ngọc băng ra khỏi người ta mà, sao ngươi không lấy mà cứ đợi ta truyền khí? Ngươi là đang muốn hôn ta sao?" - Vừa nói tay Nàng vừa chạm vào môi Cô, mắt trong trẻo như nước mùa thu cứ nhìn vào mắt Cô, làm Soyeon kia càng thêm bối rối.

Thiên Thần đang bay thì cũng hòa chung câu chuyện, không ai mượn mà trả lời hộ Soyeon:

"Chứ sao nữa Nàng, Soyeon nổi tiếng si mê nữ nhân mà, một năm trước còn nhờ người trồng hoa Dahlia khắp cả vườn lâu đài Hann dù không khí và đất ở đó không thể trồng được."

"Im đi, con nít ranh thì biết gì chứ?" - Hai má Soyeon ửng đỏ, tuy xấu hổ nhưng mặt vẫn lạnh băng, vung tay đánh Thiên Thần nhỏ kia, khiến em nằm uỵch xuống nền mây.

Soojin thấy cánh trước mắt, liền cúi xuống ôm Thiên Thần vào lòng, đưa mắt giận mà quát Soyeon:

"Jeon Soyeon! Nó dù là con nít không hiểu chuyện thì cũng không nên đổi xử với nó thế chứ."

[ALLSOOJIN] Hỏa Sinh Hoa Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ