___________________________________________
Xứ Dahlia...
Đám Sư Tử ngoài vườn lâu đài đang dẫm đạp lên những luống hoa xinh đẹp, chúng còn vồ chết vài tên người hầu làm ai chứng kiến cũng phải kinh hãi. Thế nhưng chẳng ai dám chống lại hay đuổi đám Sư Tử kia đi vì Yeh Shuhua đã là Vua của cả Vương Quốc. Không sai...Khi xác Nàng được Soyeon mang đi, Shuhua ngay lập tức đưa quân vào chiếm cả cái Xứ Thược Dược, đưa lệnh nhốt giam nhà Vua và giết tất cả tay sai của Kim Minnie.
Ánh Trăng ngọt ngào tỏa sáng cả Vương Quốc sắc hương, lấp lánh xa xa là những ngôi sao bé nhỏ nhưng là một phần của Vũ Trụ. Shuhua xuống từ lưng một con Sư Tử, khẽ ngắt một nhánh hoa Dahlia Xanh Tím, hai mắt nhắm lại, nhớ về Nàng.
...
"Shuhua, Người thấy Kim Minnie không? Nàng bảo ta chăm vườn hoa này, bảo ta đến khi trăng lên là Nàng sẽ đến, nhưng giờ đã quá khuya, ta thấy lo cho Nàng lắm."
"Minnie à? Ả ta bận xuống dạ đài một đêm rồi. Công chúa Seo còn có ta mà, ta giúp Nàng chăm hoa."
Mắt thoáng buồn, Nàng tựa thân vào gốc cây táo đỏ, đưa tay lên che ánh trăng chiếu vào mắt, rồi cười nhạt, bảo Cô:
"Khuya rồi, Người về đi, không cần phải ngồi ở đây hay chăm hoa với ta đâu, ta sẽ nằm ở đây đợi Minnie."
"Sao ta có thể, ta thương...Seo Soojin coi chừng!"
Nàng bần thần, không thể nhìn thấy gì vì Nàng đang được ôm vào lòng Shuhua.
"Sao thế Yeh Shuhua?"
"Sao băng, à không...thiên thạch rơi xuống, ta sợ rơi trúng Nàng nên mới..."
"Lưng Người có sao không?"
"Không, chỉ hơi rát một tí, ta là Đế Vương của Xứ Lion mà Nàng đừng lo."
Nàng đưa tay chạm vào lưng Cô rồi khó chịu, mắng yêu:
"May là thiên thạch nhỏ nên chỉ mới làm nứt áo giáp Người, nhưng ta biết nó rất đau, đừng đem cái danh Đế Vương mà che đi vết thương hay nỗi đau, Người cũng chỉ là một nữ nhân 17 tuổi thôi."
"Vậy...Nàng thích cảm giác được ta ôm chứ?"
Soojin hơi cười, nắm tay lại tạo thành nấm đấm, cho ngay một cú đánh yêu vào bụng Cô, Nàng hơi bĩu môi, bảo:
"Nếu ta nói ta không thích thì sao?"
"À, ừ, cũng không sao, Nàng là Hoàng Hậu sau này của Minnie, không thích ta ôm cũng phải."
"Ngốc!"
"Hả?"
Vừa mới bảo người ta ngốc, Nàng liền đứng dậy đến một luống Thược Dược xanh tím, ngắt một bông hoa, đưa Shuhua:
"Ta mà tặng ai hoa này đồng nghĩa người đó quan trọng đối với ta, chúc mừng Yeh Shuahua Đế Vương, Ngài đã là một người bạn quan trọng của ta rồi."
...
[...]
Trong Điện Ánh Sáng lộng lẫy, Soyeon đang suy nghĩ cho câu trả lời tiếp theo của mình:
BẠN ĐANG ĐỌC
[ALLSOOJIN] Hỏa Sinh Hoa
FanfictionNàng là Công Chúa của Trăm Hoa, còn Cô là nữ thần của Băng Tuyết. Cô chọn thiêu rụi thân mình dưới ánh lửa để thứ hoa nơi Nàng lại được bung nở. ... "Nàng không thể đoán trước được việc gì sẽ xảy đến, và chẳng một ai biết kể cả thánh thần" - Jeon So...