radio pt.1 • hsw x kyh

447 38 0
                                    

<< radio 94.99 Mhz >>

Chào mừng bạn đến với chương trình "Một chút tâm tư" của radio 94.99 Mhz trong không khí mùa hè đang tràn về!

Bạn thân mến, hạ về tới cửa ngõ, những bông hoa tình cũng đã nở rộ rồi. Tuy nhiên, vào giây phút cuối của mùa xuân, có một bạn trẻ muốn nhờ "Một chút tâm tư" gửi lời yêu thương đến một người bạn ấy đơn phương bấy lâu nay, bây giờ chúng ta hãy cùng lắng nghe một chút tâm tư của bạn ấy nhé!

" Tôi vấp phải anh ấy vào một ngày trời trong xanh, anh mặc áo sơ mi cùng chiếc áo cardigan tông ấm, trông anh như một chàng thư sinh mà cô gái nào cũng có thể say mê.

Khi ấy, tôi đang là một sinh viên năm tư, lúc ấy đang điên đầu với trăm nghìn áp lực thời gian. Lúc tôi đang bưng bê cả một chồng sách tham khảo, tôi vô tình va vào anh, và đống sách của tôi thì đổ hết. Anh đã ân cần nhặt lại từng quyển một cho tôi, xin lỗi tôi cho dù tôi mới là người có lỗi và trao cho tôi một nụ cười toả nắng xong rời đi. Tim tôi lúc ấy như đang tưng bừng trong nắng, bới từng hành động của anh, đã làm con tim nhỏ bé của tôi phải rung động, dù thân tôi cũng chẳng phải nhỏ bé gì.

Tôi say mê ánh mắt nụ cười anh, nhưng ngỡ đó chỉ là cái say nắng nhẹ , tựa như chúng ta chỉ gặp nhau một lần trong đời, thì cái duyên này nó ngộ nghĩnh lắm, tôi lại tình cờ gặp anh khi tôi tham gia buổi tiệc sinh nhật của em Junho, một hậu bối năm nhất rất thân thiết với tôi. Nhờ đó, tôi nhận ra anh là anh họ của Junho, và hôm ấy cũng bằng cách thần kỳ nào, anh cũng nhận ra cậu bé hậu đậu năm nào là tôi. Anh đã nói chuyện với tôi một chút, vì cũng như tôi, nghĩ trái đất này tròn thật tròn, và cùng tôi nói chuyện từ chuyện hôm ấy qua đến việc cả hai đều thích đọc sách và nghe ballad. Tôi mừng thầm, chẳng những là gặp được anh, mà còn có được chung những sở thích, và anh đã không ngại ngần cho tôi số điện thoại, dù tôi chưa kịp nói câu xin.

Chúng tôi gặp nhau thường xuyên hơn, cùng uống cafe và bàn về những tựa sách. Đôi khi, tôi mang cây đàn guitar đến, anh ấy sẽ hát cho tôi nghe một bài ballad nhẹ nhàng, với chất giọng đẹp và giàu cảm xúc. Tôi rất thích nhìn anh say sưa hát, trông anh thật nhập tâm, như chính nhân vật trong bài hát vậy.

Hôm trước, tôi và anh ấy cùng nhau tản bộ bên sông Hàn, cùng nhau bàn về quyển "The Fault in Our Stars". Anh ấy nói cốt truyện thật sâu lắng, vừa làm ta cười, vừa làm ta xúc động, mang lại cho ta thật nhiều cảm xúc. Tôi đồng ý, mà theo tôi, có một thứ mang lại cho tôi nhiều cảm xúc hơn, đó chính là anh, việc cùng anh tản bộ, cùng anh uống cafe, cùng anh ca bản tình ca dịu dàng, nó mang lại cho tôi một niềm hạnh phúc khó tả, nhưng cũng khó tả vì tôi cũng chẳng biết làm sao để có được hạnh phúc ấy.

Hôm nay, tôi quyết định liều một lần, vì tôi biết chẳng có lần sau nữa đâu. Tôi cũng chẳng biết cách nào khác hơn cách này, bởi tôi biết anh ấy là một thính giả của Một chút tâm tư. Tôi muốn được liều cái cảm giác hạnh phúc nhỏ nhoi của mình, liệu có được anh ấy chấp nhận để hoá thành hạnh phúc thực có được hay không.

melodies- AllYohanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ