Cô chạy vội tới chỗ anh , này Subaru tỉnh lại đi , này . Cô đưa tay lên trán hắn . Trời ơi ! Sao lại nóng vậy nè .
Cô cố gắng kéo anh lên phòng . Anh ăn gì mà nặng vậy ! Cô nói mà thở gấp . Phù , mệt quá . Ngày nào cũng phải lôi anh thế này chắc tôi chết mất .Cô chạy đi lấy nhiệt kế và vắt một chiếc khăn mát đắp lên trán cho anh . Một lúc thì cô lấy nhiệt kế ra , 41 độ có thật không vậy nè , ốm vậy rồi mà còn ra ngoài làm gì . Cô tự nhủ , à mà cũng phải , chắc tại mình vừa nãy kêu anh ta ra ngoài . Hazzzzz cô thở dài . Mệt quá , òng ọc , huhu đói quá đi . Từ sáng giờ gặp toàn chuyện xui xẻo thôi ! Cô đắp chăn cho anh rồi xuống nhà nấu bữa trưa . Cô dở túi đồ ra , hừm , xem nào nấu được gì với những thứ này nhỉ , mà anh ta đang ốm nên nấu cháo sẽ tốt hơn nhưng không biết anh ta thích ăn cháo gì nữa . Mà kệ đi , lên mạng xem vậy . Cô lấy điện thoại và tìm hiểu xem người ốm nên ăn gì ? A, món này được này nhưng mình còn thiếu vài thứ nữa . Hừ , lại phải ra ngoài mua rồi . Một lúc sau quay về , mở cửa ra , trời nóng đúng là mệt thật mà . Cô nhìn thấy anh đi từ trên tầng xuống mà chạy đến .
Anh tỉnh rồi à ! Sao không ở trên đó mà xuống đây làm gì ?
Anh thấy không thoải mái khi ở trong đó . Mà em đi đâu về vậy ? Anh hỏi cô .
Em ra ngoài mua chút đồ về nấu cho bữa trưa . Cô nói với giọng mệt mỏi . Mà thôi , anh ốm rồi nên nghỉ ngơi đi .
Cô kéo anh đến ghế Sofa . Anh ngồi đây đi em để em đi nấu nha . Cô cố mỉm cười với anh .
Vậy cũng được , em vất vả rồi . Không sao đâu mà , cô nói rồi đi vào bếp . Cô nghĩ (chẳng qua tại cô mà anh mới như vậy nên đành phải chịu vậy mà cô cũng không thích mắc nợ người khác ) .Nên cố gắng vậy . Hazzzzzzzz
Được một lúc vật lộn với căn bếp cuối cùng cô bê ra trước mặt anh và nói :
Đây là cháo Okayu , người ốm nên ăn cháo này để mau khỏi bệnh . Em vừa mới xem trên mạng bảo vậy . Cũng chẳng biết có ngon không anh chịu khó đi . Cháo nấu bằng gạo trắng nên rất nhạt nên em có cho thêm Umeboshi ( một món mơ muối ) . Này ,anh ăn đi . Cô đưa bát cháo cho anh . Anh đưa muỗng cháo đầu tiên vào miệng . Có ngon không ? Anh mỉm cười , ừ ngon lắm . Haibara nấu đương nhiên là ngon rồi . Anh vừa dứt lời cô bắt đầu vênh váo tự cao nói : Đương nhiên phải vậy chứ ! Haaaaaa
Em đã ăn gì chưa ? Anh hỏi cô . À , thì rồi ạ! Òng ọc ,bụng cô kêu lên . Cô đỏ mặt nói :
À , em vẫn chưa ăn nhưng không sao ! Lát nữa em sẽ ăn . Cô đang đi vào bếp thì bị anh kéo vào lòng nói :
Em không nên bỏ bữa như vậy . Nói rồi anh bảo cô há miệng ra . Cô cũng nghe theo anh , đằng nào cũng đang đói nên thôi vậy . Nhưng anh cho tôi ngồi xuống dưới được không , ngồi vậy tôi không quen . Thấy vậy , anh cúi xuống thì thầm bên tai cô : Em hốt tôi ăn thịt em à ? Nghe vậy mặt cô liền đỏ bừng rồi nhảy ra khỏi lòng anh .Anh thấy cô như vậy liền cười lớn nói : nhìn em bây giờ giống tôm hùm luộc lắm mèo nhỏ !
Hứ ! Không phải mặt anh cũng vậy sao , còn nói nữa ! Anh sững người trước câu nói của cô , rồi nói với điệu cười ma mị áp sát gương mặt đang đỏ của cô nói : Còn không phải tại em sao "mèo nhỏ ".Giờ đây gương mặt cô còn đỏ hơn vừa nãy . Cô chạy ra đằng trước cách anh 3m rồi quay lại nói .
_Này, có phải anh nhầm với ai không ! Ai là "mèo nhỏ "của anh chứ . Mơ mộng .
Nói rồi cô chạy một mạch lên phòng ngủ . Thấy cô chạy đi anh nói :
"Mèo nhỏ ",em không ăn nữa à ? Cô tức giận quay lại nhìn anh nói :
_Không thèm , và đừng có gọi tôi là mèo nhỏ nữa .Anh cười thầm .
_Rầm , cánh cửa đóng sập lại , cô phải chạy lên giường ngủ để quên mọi chuyện không cô tức chết mất . Ai mà là "mèo nhỏ "của anh ta chứ . Tức chết mà . Rồi cô thiếp đi trước những dòng suy nghĩ đó. Khoảng 3 giờ chiều cô tỉnh dậy , sao đói quá vậy nè ! Đúng rồi bị cái tên kia chọc tức không ăn được gì nên bây giờ không ngủ được . Không biết cái tên biến thái đó đang làm gì nữa . Cô mở cửa phòng xuống bếp tìm đồ ăn . Vừa mở tủ lạnh ra cô vui vẻ kêu nên : Wow , Tokbokki thập cẩm . Lâu lắm rồi mình chưa ăn món này . Tờ giấy gì đây .
_"Anh nghĩ em sẽ đói nên có làm một ít để lại , em ăn đi nhé mèo nhỏ . "
SUBARU
Đang muốn ăn nhìn tờ giấy này mà khó nuốt trôi quá . Nhưng mà mình đang đói đành cố vậy ! Cô cầm đĩa thức ăn ra bàn ngồi . Xem nào , cho một miếng lên miệng rồi cô thốt lên : woww ngon quá! Anh ta vậy mà nấu ăn cũng giỏi thật . Ngoại hình cũng được , nấu ăn cũng giỏi chỉ có mỗi cáo tính hơi khó ưa . HazzzzzzzzSau khi ăn xong cô ngồi xem tivi , hazz chán quá , anh ta đi đâu mà lâu về vậy không biết có chuyện gì không nữa . Mà khoan đã tại sao mình phải lo cho anh ta chứ ? Kệ đi , anh ta đi đâu , chết đâu thì liên quan gì đến mình . Tuy mồm nói vậy nhưng cô vẫn rất lo cho anh . Cô đi lên phòng tắm rửa , một lúc sau quay ra . Đã 12h đêm rồi , tiếng cửa vang lên khiến cô vui vẻ chạy xuống nghĩ chắc anh ta về rồi .
Bỗng cô khựng lại , này anh sao vậy , cô hét lên khi thấy máu của anh chảy xuống từng giọt , từng giọt . Rồi người anh ngã xuống sàn khiến cô rất hoảng .Trong đầu cô không nghĩ được gì ngoài việc phải cứu anh bằng được . Cô nhanh chóng đóng cửa rồi kéo anh lên phòng . Cũng may ngoài nghiên cứu thì cô cũng từng chuyên y học . Cô nhìn thấy máu trên người anh chảy như vậy mà hai hàng nước mắt cứ ào ạt như mưa . Vừa khắp viên đạn ra mà tay cô lại run run . Bây giờ cô chỉ sợ sẽ không cứu được anh thôi ! Một lúc sau , cô bê chậu nước đỏ lòm ra ngoài mà lòng nhẹ nhõm . Phù , cô thở dài rồi nghĩ tại sao anh ta lại bị như vậy . Hàng loạt câu hỏi hiện ra khiến cô nhức đầu , lấy tay nhoay hai thái dương rồi quay lại phòng . Cô muốn đợi đến lúc anh tỉnh dậy để hỏi nên ngồi đợi mà lại ngủ thiếp đi vì kiệt sức .
Sáng hôm sau , tia nắng ban mai khẽ luồn qua khung cửa sổ khiến đôi lông mày của cô gái nhỏ nhíu lại . Cô dần dần nhận thức được và thấy mình đang nằm trên giường . Ấm quá , cô khẽ cựa người quay về bên trong .
Aaaaaaaaaaaaaaaa! Cô hét lên rồi ngã lăn xuống sàn . Nhức đầu quá , em làm gì mà hét toán lên vậy .Anh còn hỏi nữa , tại sao tôi lại ở trên giường của anh . Rõ ràng là tôi ngồi ở đây mà ! Tại sao , tại sao lại .. cô lúng túng .
Đâu có , tối qua lúc tôi tỉnh lại thì thấy em nằm bên cạnh tôi . Người tôi đang đau nên không thể nhúc nhích nên đành ôm em ngủ vậy 😁.Phải công nhận mèo nhỏ của anh ngủ ngoan thật đấy , nằm trong lòng anh ngủ lại còn luôn gọi tên anh nữa chứ . "Nói náo , tôi gọi tên anh khi nào ".Mèo nhỏ của anh đỏ mặt đáng yêu lắm . Chăm sóc anh cả đêm chắc vất vả lắm nhỉ ? Anh sẽ trả lại cho em một bất ngờ vào sinh nhật em được không .Sinh nhật của tôi ? Ừ , ngày mai là sinh nhật em không phải sao ! Ngày mai là 31/3 rồi . Anh nói : Em có muốn ra ngoài ăn sáng không ?Ừm , cũng được . Ở trong nhà mãi tôi cũng chán . Em đi chuẩn bị đi . Ừm !
(Ngày sinh nhật là mình đánh bừa nhoa😅😅😅😅)
Đón đọc chương 3 nha!!!!!
BẠN ĐANG ĐỌC
Không chỉ là thích ( Subaru và haibara )
RomanceĐây là câu chuyện tình ngọt ngào của OKIYA SUBARU ( akai shuuichi) và AI HAIBARA ( Miyano shiho) . Đó chỉ là ban đầu còn về sau thì bla bla .... vv . Trong câu chuyện này Haibara sẽ không còn là bà cụ non nữa mà sẽ là cô gái đáng yêu.Và trong truyện...