Hai thân ảnh bước vào,mọi người trong tiệm bánh liền im lặng nhìn họ,duy chỉ có mình Ngụy Vô Tiện là miệng cười vui vẻ,vẫy vẫy tay nhìn hai người.
Cô Tô Song Bích:Đại ca-Lam Hi Thần và Nhị ca-Lam Vong Cơ.
Lam Hi Thần mặc bộ vest đen thanh lịch cùng đôi giày âu lịch thiệp,trên tay là chiếc cặp da.
Khuôn mặt hòa ái đang nở nụ cười khiến người khác phải ngây ngất.
Lam Vong Cơ cũng mặc bộ vest đen,chiếc áo khoác cầm trên tay,tay còn lại cũng cầm chiếc cặp nốt.
Khuôn mặt lãnh đạm,không chút cảm xúc khiến người khác nhìn vào có phần cảm giác lạnh sống lưng.
Một người là Chủ tịch tập đoàn Cô Tô Lam Thị,một người là trợ lí của Chủ tịch bước vào tiệm.
Dường như quá dỗi quen thuộc với hai vị khách này mà mọi nhân viên trong tiệm đều không có phản ứng gì đặc biệt.
Đương nhiên là chỉ ngoại trừ Ngụy Anh ra mà thôi!
Thấy "chồng" mình tới liền ba chân bốn cẳng rời khỏi quầy tính tiền rồi chạy thẳng tới chỗ của Lam Trạm,đu lên người người ta mà ôm chầm lấy không buông.
Miệng thì luôn miệng kêu "Lam Trạm,Lam Nhị ca ca,Hàm Quang Quân,Lam Vong Cơ a~Ta nhớ ngươi chết đi được!".
Không nói gì mặc dù vành tai đã nổi lên một màu đỏ nhạt,để mặc cho ái nhân ôm mình.
"A!Hi Thần Đại ca,buổi trưa tốt lành!".Dù gì Hi Thần cũng là anh trai của Lam Trạm,thân là "vợ",là "em dâu" thì phải chào hỏi cho phải phép chứ,đúng không nè?
"Buổi trưa tốt lành,Ngụy công tử!".Lam Hoán vui vẻ gật đầu đáp lại rồi nhanh chóng tới chỗ ngồi quen thuộc.
"Lam Trạm!Lam Trạm!Lam Trạm!...Mau mau mau...Hôm nay ta đặc biệt làm cho ngươi món bánh *Madeleines* mà ngươi thích nhất đó!".Ngụy Anh buông Lam Trạm ra,tay thì nắm chặt lấy lòng bàn tay ấm áp kia,tay thì chỉ chỉ trỏ trỏ hướng về phía nhà bếp.
*Madeleines*:Đây là một món ăn đơn giản,quen thuộc nhưng rất được ưa thích của người Pháp và thường được gọi với cái tên là bánh con sò.Được làm từ đường,bơ,bột và sữa.Người ta thường tôn vinh loại bánh này với cái tên gọi "Nàng thơ trong các bữa tiệc trà của nước Pháp".
"Ừm...".Hắn không nói gì,chỉ gật đầu kêu "ừm" một cái tỏ vẻ đồng ý.
"Trạch Vu Quân,Hàm Quang Quân,mời!".Tư Truy nhanh nhảu kéo hai ghế gần đó lại rồi chìa tay mời.
"Để con đi lấy nước!".Cảnh Nghi xoay người định vào bếp pha ít trà thì Ôn Ninh bước ra từ sau bếp,trên tay là bộ ấm trà đang bốc khói nghi ngút.
"Mấy ngày nay tiệm bánh mới nhập loại trà mới,là trà Earl Gray,rất được mọi người thích.Hai vị hãy thử xem!".Ôn Ninh từ tốn đặt hai tách trà và ấm trà xuống bàn,nở một nụ cười có phần hơi gượng gạo,hai má phớt hồng lên có vẻ vì xấu hổ.
"A!Cảm ơn...".Kéo ghế ra ngồi,Lam Hoán đón lấy tách trà từ tay Ôn Ninh,khuôn mặt lại nở một nụ cười hòa ái.
"...Cảm ơn!".Trong thâm tâm,Hàm Quang Quân đại đại uy vũ vẫn không thể nào mà ưa nỗi tiểu Ninh Ninh nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình thản,buông lời cảm ơn cho phải đạo.
![](https://img.wattpad.com/cover/189949500-288-k397474.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(Đồng nhân Ma Đạo Tổ Sư) Chào mừng đã đến với tiệm bánh Ma Đạo Tổ Sư!!
SachbücherQuán bar Xuân Sơn Hận thì mọi người đã nghe rồi,vậy tiệm bánh Ma Đạo Tổ Sư mọi người đã nghe chưa? Ô hô... Chưa nghe sao? Đương nhiên là chưa nghe rồi, tiệm bánh này mới mở được thời gian ngắn thôi mà! Này nhé,khi bạn bước vào tiệm là...Hỡi ôi! Một...