5 giờ sáng, tiếng đập cửa thình thình bên ngoài va đập vào màng nhĩ, tạo nên cảm giác khó chịu như ngàn mũi khoan bén nhọn đang hò nhau khoan thủng sọ não.
- Cậu chủ Seung Hyun, mau mở cửa!
Seung Hyun chếnh choáng tỉnh dậy sau cơn say. Hắn không nhớ rõ đây là đâu, cũng chẳng biết bằng cách nào mình vào được nơi này.
Bóng đèn ngủ mờ tối, hắn phát hiện chăn đệm, quần áo rách vứt rải rác khắp nhà...
Đợi đã! Căn phòng này, nội thất này...
Cả người chết lặng như rơi xuống hầm băng, Choi Seung Hyun kinh hoảng lia mắt tìm kiếm khắp phòng.
Dưới khe cửa nhà vệ sinh đóng kín, chẳng biết từ bao giờ, nước sạch lênh láng chảy ra ngoài, đọng thành một vũng lớn.
Không kịp suy nghĩ gì, Choi Seung Hyun nhảy xuống giường, dốc toàn lực tông mạnh vào cánh cửa trắng toát. Chỉ nghe rầm một tiếng, sau đó là tiếng gầm khủng bố vang vọng khắp 3 tầng lầu:
- BÁC SĨ!!!
—
Kwon Ji Yong nằm lặng im trên giường, hàng mi ngắn cong cong khép chặt. Chịu áp lực tinh thần và bị thương liên tục, cơ thể gầy yếu của cậu đã gần đi tới cực hạn. Thân hình nhỏ bé đơn bạc khảm sâu vào đệm chăn dày cộm, mơ hồ trong suốt như có thể dễ dàng tan biến bất cứ lúc nào.
Choi Seung Hyun nắm chặt bàn tay cậu, đôi mắt vằn vện tơ máu chăm chăm nhìn vào gương mặt thanh tú tái nhợt, một phút cũng chưa từng rời mắt. Hắn cũng không dám động mạnh, chỉ sợ một cái chạm khẽ thôi cũng đủ khiến người trước mắt lập tức vỡ tan thành trăm ngàn mảnh.
Hắn sợ hãi thật sự.
Khoảnh khắc đạp tung cánh cửa phòng tắm, hắn thấy Ji Yong lặng lẽ ngồi đó, như một con búp bê vải rách nát, bên cạnh vòi nước vẫn xả thật mạnh, xối thẳng vào vết thương trên tay đã máu thịt mơ hồ.
Người con trai duy nhất trong lòng hắn, hắn đã sợ cậu sẽ cứ như vậy mà ra đi, mãi mãi không thể tìm thấy nữa.
Khép chặt mắt lại, có lẽ bởi suốt 3 ngày không ăn uống, nghỉ ngơi điều độ nên Choi Seung Hyun cảm thấy có chút choáng váng, không thể ngồi vững.
Hắn nghĩ đến Kwon Ji Yong của ngày trước, trong đêm định mệnh khi cậu đem hắn trở về nhà giữa trời mưa bão. Từ khoảnh khắc chạm vào ánh mắt rụt rè, chân thành ấy, hắn đã có ham muốn ở bên người này, dùng cả sinh mạng của mình để yêu thương cậu, bảo vệ cậu, cho cậu những gì tốt đẹp nhất.
Nhưng đổi lại là gì?
Từ lúc biết rõ thân phận của hắn, cậu trở nên lạnh lùng, xa lánh, thậm chí ruồng rẫy, ghét bỏ, dùng mọi cách để thoát khỏi hắn. Ở bên gã đàn ông tầm thường kia, cậu luôn tìm cách chống đối hắn, thậm chí không ngần ngại phá hủy chính bản thân mình.
Hắn trở nên giận dữ đến mất kiểm soát, quyết định dùng mọi cách để có được người kia, bao gồm cả việc ép buộc cậu, tổn thương cậu, khiến cậu mất hết tôn nghiêm và sợ hãi hắn. Nhưng hắn chưa từng chạm đến cậu theo cách ấy.
![](https://img.wattpad.com/cover/77358514-288-k681742.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[M] THAT XX [Shortfic|GTOP]
Fiksi PenggemarAuthor: TNY Disclaimers: các nhân vật trong fic không thuộc về tôi. Category:General Pairing:GTOP Rating:K Summary: Đôi khi kết thúc lại chính là bước ngoặt lớn cho một sự khởi đầu.