" Hey Doãn Khởi, của tôi làm gì thất thần đấy " Chí Mẫn từ ngoài đi vào
" À, không có gì " Doãn Khởi cũng chẳng buồn quan tâm
" Này mình là bạn cậu đấy, lơ bạn bè vừa thôi "
" Đang suy nghĩ vài vấn đề "
" Thế à " Dừng lại một chút, Chí Mẫn lại hỏi tiếp " Vườn hoa đâu rồi "
Đó chính là điều mà Doãn Khởi đang nghĩ, sầu não quá mà, chẳng lẽ lại lên Seoul một chuyến nữa để mua hoa.
" Bị đạp dập rồi "
" Doãn Khởi, khi nào lại tức giận đổ lên cả vườn hoa kia vậy "
" Bị người ta đạp "
" Gây thù nhiều nhỉ "
" Không, người đó từ xa về đây, định mua cà phê, mà quán đóng cửa tức nên đạp đổ "
" Thế có bồi thường không "
" Có, còn dư nhiều lắm "
" Hào phóng nhỉ, rồi khi nào trồng lại hoa " Chí Mẫn liếc nhìn ra vườn hoa ngoài cửa
" Bữa nào lại lên Seoul đem hoa về " Doãn Khởi than thở
" Chính Quốc vừa hay chiều nay lên Seoul, cần mình nhờ mua giùm không " Chí Mẫn quay sang nhìn Doãn Khởi
" Đừng thể hiện sự tình tứ của hai người trước mặt mình, cần "
" À để tớ n... " Chí Mẫn chưa kịp nói xong bị tiếng chuông báo có khách chặn lại
.
" Xin chào quý khách " Doãn Khởi chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn người trước mặt
" Hi " Thái Hanh cười cười nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Doãn Khởi
" Là cậu "
" Thì sao "
" À không gì, cậu uống gì "
" Như hôm qua "
" Làm sao tôi nhớ hôm qua cậu uống cái gì "
" Cà phê " Thái Hanh từ tốn trả lời
Quên nhanh vậy à
" Được " Doãn Khởi chầm chậm đi vào quầy
" Ai đấy " Chí Mẫn lên tiếng
" Đấy " Vừa nói vừa liếc ra vườn hoa ngoài cửa
" Ra vậy " Theo tầm mắt Doãn Khởi nhìn sang vườn hoa, rồi chuyển sang người Thái Hanh ngồi bàn kia
" Nhìn trai người ta như vậy coi chừng Chính Quốc đem cậu chỉnh tàn tạ "
" Có tớ chỉnh Chính Quốc "
" Dạo này gan nhỉ " Một giọng nói trầm thấp vang lên
Chí Mẫn bất giác giật mình .
Ơ, giọng nói này, ôi mẹ ơi xong mình rồi.
Chầm chậm xoay người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ TaeGi ] Một Tách Cà Phê
RomanceVị cà phê bốc lên thoang thảng, dịu nhẹ, ngọt ngào. Để lại cho Thái Hanh ấn tượng sâu sắc, không kiềm được mà muốn uống nó cả đời, cũng như mốn người làm ra nó.