10 hours before flight

282 31 11
                                    


Hm hôm nay vô tình lục lại cái file lưu fanfic hồi xưa tự nhiên tớ tìm được cái này. Thực sự không nhớ mình viết trong hoàn cảnh nào hay cái gì inspire mà chỉ biết là lúc ấy tớ muốn viết một đoạn chia ly đẫm nước mắt vcl, ừ thì oke không đẫm lắm nhưng mà đợt í sụt sùi nhạy cảm như đến kì tiền mãn kinh nên giờ nhìn lại cũng không biết phải hoàn chỉnh thế nào. Đành thôi vậy đem lên đây luôn không để đóng bụi trong máy nữa AvA

 So, một ngàn năm trăm chữ không đầu không cuối này là dành tặng mọi người, context đi kèm cũng không có gì phức tạp, chỉ là Song Mino ngày mai sẽ bay đến một nơi khác và có vẻ như không trở lại nữa.

Dù sao thì, enjoy nhé


____W____



Mino hít một hơi trước khi dí đầu lọc của điếu thuốc còn một nửa vào gạt tàn. Gã nhìn ra nền trời xám xịt, đâu đó gợn lên vài thứ màu vàng tối mắt lăn tăn cuốn lấy gió tây nam.

Mùi ngây ngấy bốc lên, trận mưa vẫn ì ùng bên ngoài khung cửa kính. Nhòe nhoẹt trong làn nước mưa kéo nhau tạt ngang mặt người, Mino thấy rõ ràng những điểm vàng điểm đỏ từ nhiều dãy nhà cao tầng đằng xa, từ cây cầu bắc ngang sông Hàn đến những con phố ẩm thấp mà vẫn rực rỡ. Chúng hòa vào nhau, tựa như đang thấp thoáng di chuyển, gã ngả người về chiếc ghế đằng sau, đôi mắt phủ một màn sương mờ mờ. Mino đã ngồi thế này bao lâu rồi, đến mức không nhận ra trời sắp sáng, mái tóc gã xơ xác rối bù. Gã lại lặng lẽ đốt thêm một điếu chập chờn ánh lửa, đống tàn thuốc tung tóe vương cạnh cửa sổ. Thứ mực xăm lạnh lẽo trên cơ thể rắn chắc lấp ló qua ánh đèn đường hắt vào, vàng vọt như chảy ra tan cùng lấm chấm giọt mưa ngoài kia. Mino dừng lại một chút, để hơi thở bớt hỗn loạn sau tiếng mở cửa thật nhẹ.

Nhưng gã không làm được, khi bước chân anh tiến đến ngày càng gần, tấm nệm phía sau lún xuống trước trọng lực nặng.

"Điếu thứ sáu."

Seunghoon quỳ trên chiếc giường, vươn người với qua chỗ Mino và chiếc ghế. Anh tóm lấy một bên vai Mino, nhấn xuống, giọng nói như thứ nam châm hút hết định lực của gã. Mino thoát ra một điệu cười khô khốc nghe không giống tiếng cười, gã theo tác động của Seunghoon trườn mình xuống một chút, để lưng tiếp xúc nhiều hơn với mặt tựa, cũng là để Seunghoon cúi sâu người xuống về phía mình hơn. Môi anh ở ngay bên cạnh, Mino cảm nhận được hơi thở đều đều gần như vậy, nên gã đưa điếu thuốc hút dở lên ngang tầm Seunghoon. Và như một thói quen, anh ngậm lấy, bàn tay lướt qua ngón tay Mino còn lưu luyến, miệng lịch sự nói lời cảm ơn.

Hai người cứ như vậy thật lâu, ngỡ như thời gian đã dừng lại. Với con mắt Mino đăm đăm nhìn ra con đường loang loáng nước bên ngoài, với Seunghoon phì phèo điếu thuốc trong tay.

"Này,"

Đến khi khói thuốc ảm đạm quấn một bầu xám xịt quanh mắt gã, Seunghoon chợt lên tiếng.

"Quyết định này hoàn toàn là do em-"

"Em biết."

Mino thở hắt ra đáp lại, trong câu nói có chút gì đó sốt sắng và nóng nảy.

and then something aligns | minhoon, winnerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ