#LÝ THUYẾT#
Câu 1 :
"Write" dịch từ tiếng Anh sang tiếng Việt là viết. Còn "writer" thì là người viết.
Nhưng ở wattpad, thì cả hai từ ấy lại có một định nghĩa khác. Đó là mảng về viết truyện ở các team, và writer là các tác giả của team đó.
Câu 2 :
Lý do tớ đến với mảng này rất giản đơn, là vì tớ đam mê viết truyện và cũng cảm thấy nó hợp với bản thân. Còn có một lí do nhỏ là vì tớ không giỏi về các mảnh còn lại lắm.
Câu 3 :
Các yếu tố để trở thành 1 writer :
Phải có plot, và cũng cần có cách để tìm lại cảm hứng cho những lần cạn ý tưởng. Nhưng có ý tưởng thì chưa đủ, quan trọng nhất chính là phải có lối hành văn đặc biệt, trôi chảy. Phải biết cách phát triển plot của mình. Vốn từ phải phong phú. Cần có sự tỉ mỉ, kiên trì chịu khó. Và tất nhiên, dù làm gì cũng cần có tính cầu tiến, biết tiếp thu cái mới. Phải có khả năng hiểu và phát triển plot các khách hàng của shop write trong team ( có thể sẽ có team không có ).
=> Nói chung một writer quan trọng nhất là phải biết viết văn, phải có ý tưởng, phải có sự mới mẻ về plot, siêng năng, cẩn thận, cầu tiến.#THỰC HÀNH#
Đề 2
Tên truyện : My first love
Thể loại : Fanfiction
<•>Chiều thu man mát, ngước nhìn trời, tôi bỗng nhớ về anh, tình đầu của tôi.
• • •
Lần đầu tim tôi lỡ nhịp là vào một buổi chiều nắng gắt, tôi bắt gặp anh từ xa, dưới tán cây xanh rợp bóng. Anh nhìn về hướng tôi, lại tựa như không phải.
Anh rất cao, có lẽ còn cao hơn tôi nữa. Anh có một đôi mắt hút hồn và nó đẹp tựa một vì sao. Sóng mũi cao cao thẳng tắp. Đôi môi hồng hồng mở nhẹ, từ khe hở ấy, tôi có thể thấy được hai chiếc răng thỏ của anh. Nó khiến cho khuôn mặt cương nghị, lạnh lùng trở nên đáng yêu hơn hẳn.
Hình như tôi hiểu tình yêu sét đánh là gì rồi. Thật chớp nhoáng, cũng thật diệu kì.
" Này ! Tae àaa. Tae ! " Ông anh họ Jin í ới gọi. Làm nhiễu sóng tâm trí đã trôi lơ lửng tự bao giờ của tôi.
" Nae ? " Tôi đưa mắt sang nhìn Jin. Mày hơi chau lại vì khó chịu. Ông ấy đang cầm một con cá khô. Mùi kinh thật.
" Anh mày cũng chả thích nó đâu. Đây là món quà dì vừa gửi sau chuyến du lịch. Chả hiểu nổi dì ấy, lúc nào cũng tặng mấy món dị hợm. " Vừa nói, ổng vừa bọc nó lại kĩ hơn và cuối cùng vứt nó vào cốp xe.
Dì là nhân viên y tế của trường tôi. Vì cặp kè với ông hiệu trưởng nên nghỉ làm, đú đởn du lịch suốt cũng chẳng sao.
" Ewwww, giờ thì mùi của nó bám hết lên xe rồi ! " Vừa đặt mông xuống ghế phụ lái, thì cái mùi kinh tởm kia lại xộc vào mũi tôi. " Về nhà mau thôi, em sẽ chết vì ô nhiễm mùi hôi mất. "
Hôm sau, tôi bị đánh thức bởi tiếng sấm ồn ào. Liếc nhìn đồng hồ, bốn giờ ba mươi. Quá sớm để đi học, nhưng tôi lại chẳng thể ngủ tiếp. Đành lật sách ra ôn bài với mong muốn ngủ thiếp đi.
Ông trời quả không phụ lòng người, tôi ngủ một mạch đến lúc tiếng hét của Jin ngân lên. Ổng hét như hát vậy.
Hai anh em tôi có lẽ sẽ lại đi học trễ.