Jennie đứng trong căn phòng nhỏ, cầm chặt cái túi vải nhỏ cỡ hai ngón tay màu đỏ thẫm ở trong tay, đầu không ngừng tua đi tua lại câu nói của ông thầy bói hôm nào.
"Cô cứ cầm cái này về. Hãy tìm được sợi tóc của người cô thích, đặt vô cái túi này với tóc của người ấy sau đó khấn theo tờ giấy này và đập mọi thứ trong cái túi ra thật nhuyễn rồi pha vào cho người đó uống là được. Cái viên trong này là tình dược đấy nên đừng làm mất. Với lại nên nhớ là phải thật thành tâm mới được đấy. Đảm bảo, uống xong cái là yêu cô không dứt được ngay và luôn."
Hít một hơi sâu, Jennie quyết định bước ra và đi tìm người con gái mình đang để ý. Bây giờ mới chỉ tầm trưa, chắc là chị ấy hẳn đang ngồi ăn với hội nhóm của cả hai rồi. Nghĩ rồi cô rảo bước tới khu ăn uống, không quên nhét chiếc túi đỏ thật kỹ trong chiếc áo khoác đen, để rồi nhìn thấy chị đang hớn hở cười nói cùng mọi người.
"JENDEUKIE À!"
Chị gọi tên cô thật to ở khu ăn uống làm mọi người trong đó cũng chỉ biết cười nhẹ trong đầu. Họ quen quá rồi. Quen cái cảnh giữa trưa sẽ có một cô gái tên cô thật to rồi hồ hởi vẫy vẫy cánh tay trên không trung như sợ cô không nhìn thấy.
Ai cũng nói nếu cô như một mặt trăng, nhẹ nhàng, dịu dàng và trầm tĩnh cùng vẻ đẹp thuần khiết thì người ấy cứ như mặt trời cùng năng lượng nhiệt huyết, sự lạc quan và nụ cười tươi sáng. Và cô lúc nào cũng thích sự ví von đó vì mặt trời và mặt trăng là một sự kết hợp không hề tệ. Hơn nữa, theo khoa học thì ánh sáng mặt trăng vốn là từ mặt trời và cô không phủ nhận chị luôn khiến cô cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc khi ở gần bên chị.
Trở về với thực tế, Jennie cầm khay đồ ăn nhẹ nhàng ngồi chỗ trống bên cạnh chị, chỗ mà chị luôn dành cho cô vào mỗi giờ ăn trưa với lí do ngớ ngẩn là nhìn cô ăn ngon lắm, và tất nhiên cô cũng không hề chối bỏ sự nhiệt tình này.
Tranh thủ lúc chị không để ý, cô lén nhìn mái tóc đen mượt tự nhiên của chị, trong đầu nghĩ ra muôn vàn lí do để có thể giựt lấy một sợi tóc nào đó. Tuy nhiên trước khi cô kịp nghĩ ra điều gì, chính bàn tay phản chủ đã nhẹ nhàng đặt lên và giựt mạnh một cọng ra khiến chị ôm đầu quay lại nhìn cô, miệng mở ra ngơ ngác không hiểu gì. Cô cũng trợ tròn mắt nhìn chị rồi lại liếc xuống cọng tóc ở tay.
- Là tóc ngứa nên...em quen tay...giựt ra.
Chị nghe thế gật gù châm chọc vài câu rồi xem như chẳng có gì. Cô cũng tranh thủ lúc chị quay đi, nhanh nhanh chóng chóng cho mò mẫm một tay trong áo khoác nhét vội cọng tóc vào cái túi đỏ nằm gọn ở trong túi áo khoác rồi thích thú ăn bữa trưa của mình.
________________________________________________
Hôm nay là ngày tự tập nhảy định kì của người cô thích và cô lúc này đang nép ở bức tường cạnh cánh cửa. Tim cô cảm giác như đang đập mạnh như beat bài hát sôi động trong căn phòng kia vậy và cô mãi vẫn chưa thể nào làm chậm được nó.
Tiếng nhạc kết thúc, cô vô thức siết chặt chai nước đã pha sẵn cái thuốc tình dược gì đó trong tay rồi lại cố gắng hít một hơi thật sâu dồn hết can đảm bước vào phòng tập. Phòng tập không người, chỉ có chị ở đó, mồ hôi làm dính chặc chiếc áo trắng vào lưng, vào ngực, vào cơ bụng, mồ hôi chảy dài trên vầng trán khiến tóc bết dính và lăn trên cánh tay săn chắc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[STORIES] JENSOO (ALLSOO)
RomanceMột số mẩu truyện ngắn về couple Jensoo JENSOO IS REAL❤