Lời yêu thứ hai mươi: Sau cơn cuồng phong bạo vũ chính là dương quang chiếu rọi

485 28 5
                                    

Triệu Lập An tỉnh dậy bởi ánh mắt trời. Cậu vô thức đưa tay lên che mắt, lại cảm thấy được sức nặng ở bàn tay. Hóa ra, có người đang nắm chặt lấy tay cậu. Jack thấy động, tỉnh dậy ngay lập tức, sắc mặt có phần lo lắng:

- Nhóc con, em không sao chứ? Có khó chịu ở đâu không? Còn đau không?

Triệu Lập An đã lâu không nghe thấy tiếng "nhóc con" dịu dàng này, tâm tình có chút phức tạp, hai hàng lệ bất chợt lăn dài trên gò má. Jack hốt hoảng, tưởng cậu bị đau ở đâu:

- Nhóc con, em sao vậy? Đau ở đâu? Ngoan, nói anh nghe.

Triệu Lập An lắc đầu, lại gật đầu, cái đầu nho nhỏ động trái động phải không ngừng. Cổ họng khô đắng nghẹn ngào bỗng chốc không nói nên lời. Đây là điều cậu vẫn luôn nhớ nhung, từng động tác, từng lời quan tâm dịu dàng của hắn. Tỉnh dậy nhìn thấy hắn, được hắn quan tâm là giây phút cậu cảm thấy hạnh phúc nhất. Thế nhưng mọi thứ lại có chút không thật, cậu sợ hắn sẽ lần nữa chọn cách rời xa cậu. Triệu Lập An dang hai tay ôm chặt Jack, không màng kim chuyền đâm vào tay cùng với cánh tay đang bó bột. Cái đầu dụi dụi vào lồng ngực hắn cảm nhận hơi ấm. Jack đau lòng xoa xoa đầu cậu, vỗ về người đang nức nở trong lòng:

- Nhóc con của anh ngoan, đừng khóc nữa. Mọi chuyện đều qua rồi. Ngoan, đừng khóc nữa, anh đau lòng lắm đó, biết không?

Triệu Lập An ngoan ngoãn thả lỏng ra nhưng bàn tay vẫn nắm chặt góc áo hắn. Jack nâng bàn tay cậu lên, nhìn vết máu trên dây chuyền, nhíu mày:

- Em xem, thật hư.

Nói rồi ghé miệng sát tay Triệu Lập An, thổi nhè nhẹ. Nhóc con có chút nhột, cười khanh khách:

- Anh làm cái gì vậy?

Ánh mắt Jack đột nhiên có chút mờ ám, nheo nheo mắt:

- Nhóc con, em đang thử sức chịu đựng của anh phải không?

Gương mặt Triệu Lập An đột nhiên ngây ra, nhận ra Jack đang nói cái gì thì lập tức trở nên phiếm hồng:

- Anh...Anh..lưu manh...

Khụ khụ...

Tiêu Kính Đằng từ cửa vào thấy một màn này đã quá đỗi quen thuộc. Mấy đôi yêu nhau các người, hết Đường đại thiếu gia lại là Triệu cảnh quan. Ngược cẩu FA là tôi đây mấy người vui lắm sao? Điều đáng ghét hơn là hai cái con người không biết ý tứ kia vẫn đang anh anh em em chọc qua choc lại cười nói với nhau. Vậy mà hôm qua nói là cần tôi lắm, hứ, lần sau các người có làm sao tôi cũng mặc kệ. Triệu Lập An một lúc sau phát giác có cả người khác ở trong phòng nữa, bèn ngại ngùng đẩy Jack ra một chút.

- Anh xem, bác sĩ Tiêu tới rồi kìa.

Jack cũng hùa theo:

- Ai zô, bác sĩ Tiêu mới đến đó ư?

Tiêu Kính Đằng bực bội giậm chân:

- Ông đây đến từ một tiếng trước rồi, mấy người trong mắt chỉ có đối phương, đâu có nhìn thấy tôi.

[16+]Ngàn lời yêu anh (Jack Shiba)(History3)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ