chap 9 : Shinichi.. tớ xin lỗi

1.5K 53 13
                                    

Trong căn phòng khách nhà tiến sĩ Agasa, một cặp nam nữ đang ngồi đối diện nhau, bầu không khí có phần ấm áp, mặc cho tiết trời thu se lạnh ngoài cửa sổ.
- Anh Amuro, anh làm sao lại về đây lúc này?
Shiho thêm một viên đường vào tách trà của mình rồi hỏi người nam trước mặt. Amuro là người thân thuộc với Shiho đơn thuần sau khi mất trí nhớ, nhưng gần đây Shiho vô cùng mơ hồ về cái quá khứ kia, những kí ức bướng bỉnh không chịu ngủ yên nơi sâu thẳm trong lòng, mà cứ náo loạn cuộc sống của Shiho đơn thuần ấy. Rất nhiều câu hỏi Shiho muốn biết đáp án, người giải đáp bây giờ chỉ có Amuro.
- lần này anh có nhiệm vụ, phát hiện tàn dư của tổ chức.. à không, tàn dư của một băng nhóm anh săn lùng.
Amuro nhận ra mình đã lỡ lời, nhắc đến thứ mà Shiho rất muốn quên đi, bây giờ Shiho sống rất tốt. Không cần thiết nhớ những thứ ấy nữa, cũng không cần thiết nhớ cậu ta.
- Anh Amuro.. Trước đây, em có quan hệ gì với Shinichi à? _ Shiho ngập ngừng mở lời, không biết hỏi như vậy có kì không, lỡ nhưng trong quá khứ có điều gì tồi tệ thì biết làm sao.
- Những thứ em đã quên đi và quyết định quên đi, anh nghĩ tốt nhất không nên nhớ lại, dù sao cũng chả có gì đáng nói.
- Ừm..

Shiho tiễn Amuro ra cửa, dặn dò anh đủ thứ trên đời, không khác gì cách Elenna la mắng anh khi còn nhỏ, từng hình ảnh, dáng vẻ thật quen thuộc biết mấy.

Khi Amuro khuất bóng ở phía xa, mặt trời cũng đã bắt đầu lặn dần, gió se se lạnh thổi ngang qua làm Shiho có chút rùng mình, định bụng vào nhà nấu mấy thứ đơn giản để cho buổi tối, vì bác Agasa cũng không có nhà vài hôm tới, bác vừa mới về lại phải đi hội nghị. Shiho khẽ thở dài, chả biết bác có ăn đầy đủ không, thật khiến người ta lo lắng.
- Anh Amuro về rồi à?
Giọng nói trầm trầm vang lên bên cổng nhà kế bên, là Shinichi.
- Ừm, anh ấy về rồi, cậu tìm anh ấy à?
- Cũng không có gì. Tớ qua thăm cậu thôi.
Thật là, Shiho cũng khá phải dạng con gái mỏng manh gì, vừa hôm qua gặp ở lớp, hôm nay thì xảy ra chuyện gì được cơ chứ mà thăm. Đoạn thì cơn đau đầu lại dồn đến, đau đến mức Shiho không đứng vững được mà khụy xuống nên đất lạnh, hai tay ôm đầu đau đớn, đôi môi nhỏ không nhịn được mà la lên. Làm cho Shinichi ở bên kia cánh cổng thực sự hoảng hốt mà chạy qua.
- Shiho, Shiho, cậu ổn chứ
Shinichi cố gắn để Shiho ngồi vững lên chiếc áo khoác của cậu được lót dưới nền đất, đồng tử co giãn hết sức vì lo lắng, nhìn thấy Shiho như vậy, anh liền như có lửa đốt trong tâm.
Shiho đang quằn quại với cơn đau, trong đầu chớp nhoáng toàn hình ảnh của một cậu bé, là ai? Rốt cuộc là ai? Rồi từng mảnh kí ức xuất hiện và liên kết với nhau. Chết tiệt, có lẽ thức thuốc cô nghiên cứu đã thất bại rồi.. Chết tiệt.. Shiho đã nhớ ra Conan ngày đó rồi.
- Shiho.
- Cậu đừng chạm vào tôi.
Trong cơn mê mẩn, Shiho dùng toàn lực để thoát khỏi Shinichi, cô không muốn đối diện với nó, cô không muốn đối diện với tình cảm của mình. Cô là kẻ hèn nhát.. Shiho gắn gượng đứng dậy mà bỏ chạy vào trong, cánh cửa nặng nề đống lại trước sự câm lặng của Shinichi, trong lòng Shinichi tràn ngập lo âu, nhưng lại không thể làm gì lúc này, tên Akito kia cũng vắng nhà. Nếu không có lẽ Shinichi sẽ dùng mọi cách cầu xin hắn qua giúp đỡ Shiho, vì linh cảm, Shiho có thể sẽ nghe hắn.

Bên trong phòng khách nhà Agasa, Shiho ngồi gục trong mớ bừa bộn mình vừa bày ra, tay cô ôm lấy đầu gối, cố thu mình lại thật nhỏ, tiếng khóc thúc thít nhè nhẹ vang lên giữa căn phòng lớn, Shiho tuy được đào tạo từ tổ chức máu lạnh như vậy, nhưng mà cô vốn lại cũng chỉ là con gái, cũng có thể yếu lòng mà khóc thành tiếng thật thương tâm. Cô không dám yêu, cô không dám nhớ, cô cũng không dám một lần nữa làm xáo trộn cuộc sống hạnh phúc của cậu với người con gái ấy.
- Shin.. Shinichi.. Tớ xin lỗi.. Tớ xin lỗi..

[ fanfic shinshi ] em không được quên tôi vì sau này em sẽ mang họ KudoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ