- Tại vì tôi yêu anh ấy, rất yêu... Yêu đến cam tâm tình nguyện không cần người ấy hồi đáp nữa.
___
Sáng nay trời đột nhiên trở lạnh, Lâm Thiến dậy thật sớm lấy một chiếc áo khoác bông dày mà mấy hôm trước cô có mua cho người cô thương được đặt trong tủ quần áo. Nhân lúc anh còn đang ngủ cô lại chỉ có thể âm thầm đặt nó trên mắc treo quần áo trong phòng.
Lâm Thiến vừa mở cửa bước ra ngoài, người đàn ông trên giường liền mở mắt...
Ngồi trước bàn thức ăn bốc khói nghi ngút, Lâm Thiến không có chút khẩu vị nào, trong lòng ôm một chiếc cốc đựng nước ấm. Hơi ấm xuyên qua thành cốc, truyền vào cơ thể khiến từng ngóc ngách một trong cơ thể cũng trở nên dễ chịu hơn.
- Anh có muốn ăn sáng không?
Lâm Thiến đứng dậy hướng người đàn ông đang bước xuống tầng.
- Không ăn, cô ăn đi.
Anh không cho cô gương mặt tốt, anh nói vậy, cúi người cầm lấy chìa khóa xe trên kệ để giày rồi quay người đi thẳng.
Lâm Thiến ngẩn ngơ nhìn theo dáng anh, khóe môi cô gái mờ nhạt cong lên.
- Em biết anh rất bận.
Ít nhất thì anh đã mặc chiếc áo cô chuẩn bị, không sao hết, tốt, rất tốt cơ mà.
Lâm Thiến nhìn đĩa thức ăn trên bàn, thế này đổ đi cũng rất phí phạm, đưa tay muốn bốc một miếng thịt nhưng mùi dầu mỡ khiến cô không nhịn được cảm giác buồn nôn, cuối cùng cắn răng ngồi xuống ăn hai bát cơm đầy
Đến buổi chiều, số thức ăn buổi sáng đã được đưa ra hết. Lâm Thiến đứng dậy từ sàn nhà tắm, tiến đến bồn rửa tay vốc một ít nước lên mặt, tự thanh tỉnh cảm giác tồi tệ.
Cơ thể cô mấy nay không ổn định, giấc ngủ cũng không kéo dài được bao lâu. Ngồi trên ghế sofa miên man thế nào lại có thể thiếp đi được. Nhưng rồi rất nhanh cô liền bị cơn ác mộng làm cho tỉnh dậy.
Trong mơ cô nhìn thấy cô và người cô yêu cuối cùng cũng có thể hạnh phúc bên nhau, cô yêu anh và anh cũng thế. Lúc đó đột nhiên nền đất xi măng nứt ra một khoảng trống, ngó xuống chỉ có màu đen ngút ngàn.
Lâm Thiến bị xảy chân ngã xuống vực, lúc đó cái cô nhìn thấy trên bờ kia không phải là biểu cảm lo lắng của người đàn ông cô yêu, mà cái cô thấy lại là bên cạnh anh từ khi nào xuất hiện thêm mấy cô gái khác, anh nhìn cô lạnh lùng tàn nhẫn, còn mấy cô gái kia lại không ngừng cười nhạo cô, họ chửi rủa cô không biết thân biết phận.
Lâm Thiến hét lên trong mơ rồi tỉnh dậy trong sợ hãi.
Tiếng cười kia cứ thế ám ảnh cô ngay cả khi đã tỉnh dậy, còn cả thái độ thờ ơ lạnh nhạt kia của người cô thương.
Trái tim trong lồng ngực đập loạn, nhịp tim nhanh bất thường, Lâm Thiến hít thở khó khăn, hai thái dương đã ướt đẫm mồ hôi.
Cô lại phát bệnh nữa rồi.
Sáng hôm đó, Lâm Thiến không rõ quãng đường hôm qua cô thế nào mà có thể vào được bệnh viện. Lúc tỉnh dậy thân thể khỏe hơn hôm qua, cô chống người ngồi dậy nhìn cô y tá trong phòng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] ANH KHÔNG YÊU EM, EM HIỂU MÀ !
RomanceThể loại: Ngược. Tình trạng: Hoàn Yêu một người chính là yêu trọn đời, trọn kiếp, sống một cuộc sống mang theo chấp niệm cuồng si để hy vọng... Hy vọng một tương lai đẹp hơn, được người ấy yêu thương rồi che trở. Nhưng hiện thực lại chẳng được như...