Tác giả: Thiên Hạ Thiên
Editor: Red9
DONT TAKE OUT
Hà Tất đi vào, Mục Khải An đang kề tai nói nhỏ chuyện gì đó với Mẹ Mục, hai mẹ con ngồi đó thầm thì to nhỏ, nhìn từ bất kì góc độ nào cũng đều hài hoà một cách dị thường, đó là hình ảnh Hà Tất chưa bao giờ thấy ở gia đình mình. Mẹ Hà là giáo viên cao trung, có thói quen quản giáo vô cùng nghiêm túc, bà đối xử với Hà Tất nghiêm khắc hơn đa số học sinh.
Thế nhưng Hà Tất cũng không hẳn là hâm mộ, đó dù sao cũng chỉ là phương thức ở chung khác nhau mà thôi, sự yêu quý của mẹ Hà với anh chắc chắn không nhỏ hơn bất kì người mẹ nào khác. Chỉ là anh cảm thấy phương thức ở chung của hai mẹ con Mục Khải An rất mới lạ, lại có chút quái dị, trong ấn tượng của Hà Tất thì giữa mẹ và con trai không phải là hình ảnh ở chung này, huống chi cậu cũng đã lớn từng này, trông vừa quái lại còn vừa gái tính. Nhưng đặt nó trên người Mục Khải An thì lại có cảm giác không nói nên lời, không thấy không ổn, còn làm người ta vô cùng thoải mái.
Hà Tất đột nhiên hậu tri hậu giác liền nhớ tới lúc bọn họ vừa mới bước vào cửa thì mẹ Mục lại buột miệng thốt ra một tiếng "Bảo bảo", vừa rồi anh vì đang kinh ngạc nên bỏ qua tiếng "Bảo bảo" này, giờ nhớ lại, hình ảnh này thật là nói không nên lời...... Có chút buồn cười.
Bảo bảo...... Xuy ~
Đúng là buồn cười thật sự, Hà Tất tuyệt đối không khách khí mà cười nhạo, Mục Khải An quả thực còn hơn cả được nuông chiều từ bé trong tưởng tượng của anh. Nhưng mà lại có chút gì đó đáng yêu, tưởng tượng đến cảnh Mục Khải An được gọi là Bảo Bảo thôi đã thấy thật đẹp mắt.
Hà Tất vừa đi đến bên cạnh bàn, hai vị đang thầm thì to nhỏ đột nhiên văng ra như lò xo, hơn nữa hai mẹ con còn cùng nháy mắt tung ra công phu làm bộ làm tịch trở nên nghiêm trang.
"Tiểu Hà đã trở lại, mau ngồi đi." Mẹ Mục thật là ưu nhã nói.
"Vâng, dì."
Hà Tất nhịn cười cười lễ phép với mẹ Mục, lúc đưa mắt sang Mục Khải An thì cậu còn tỏ vẻ không thèm quan tâm đến anh, Hà Tất cũng chỉ sờ sờ mũi rồi ngồi xuống bàn ăn tiếp.
Nhưng không phải Mục Khải An không để ý đến anh, chỉ là mẹ Mục cùng với anh đang nói một vài câu chuyện liên quan đến học tập và sinh hoạt, Mục Khải An vừa ngồi ăn vừa dựng lỗ tai nghe.
Sau khi ăn xong thì mẹ Mục có ý định trở về nhà, Hà Tất và Mục Khải An cùng đưa bà lên xe, trên đường anh lại một lần nữa chứng kiến mối quan hệ thân mật của hai mẹ con. Hà Tất nhanh chóng phát hiện ra, Mục Khải An ở trước mặt mẹ và Mục Khải An ngày thường có sự thật khác biệt rất lớn, đó chính là lười giả bộ.
Trước khi về, mẹ Mục mới nói riêng với anh, "Tiểu Hà, hôm nay là dì đến đột xuất, cũng không nói cho An An biết, không doạ đến con đó chứ?"
"Không có không có." Hà Tất nhanh chóng lắc đầu, trong lòng thì hơi ngứa ngáy, nghĩ nhất định là vừa rồi Mục Khải An đã nói gì đó với bà, nhưng đồng thời anh cũng cảm khái một điều, mẹ Mục thật sự là một người có tâm lý, vừa rồi không nói mà lúc chuẩn bị đi mới nói với anh, là cho anh và Mục Khải An bớt thiếu tự nhiên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐAM MỸ HOÀN]: Chứng Vọng Tưởng Được Yêu Thầm - Thiên Hạ Thiên
Tiểu Thuyết ChungTên gốc: Bị ám luyến vọng tưởng chứng - 被暗恋妄想症 Tác giả: Thiên Hạ Thiên 天下天 Thể loại: Chủ công, Vườn trường, Hiện đại hư cấu, Hôn nhân đồng tính hợp pháp hóa, Ngọt sủng, Yêu thầm Tình trạng bản gốc: Hoàn (38 chương) Tình trạng bản edit: Đang tiến hà...