chap 2

5.7K 304 20
                                    

" Đứng lại...tên kia đứng lại "

Trương Di Chung đang đuổi theo một tên trộm trên phố , hắn ta đã cướp một chiếc xe giao hàng để thuận tiện cho việc chạy trốn...và cậu đang cố gắng hết sức tăng tốc độ chạy bộ lên cao lên để có thể đuổi kịp hắn . Con phố nhỏ này vì sự lạng lách chạy bỏ mạng của tên trộm mà la hét om xòm , nhốn nháo hẳn lên...

" đứng lại chưa hả ? "

Trương Di Chung mệt lắm rồi nhưng quyết bắt cho được tên trộm , lúc này ở một ngã khác có một chiếc xe chạy ra....suýt chút nữa là tông trúng vào cậu , nhưng may cậu phản ứng nhanh nhạy...phóng luôn lên mui xe rồi trượt sang phía bên kia tiếp tục đuổi theo tên trộm

Từ đằng xa có người đều thu hình ảnh trên vào tầm mắt , nhẹ nhàng lấy súng trong người ra giơ lên , tập trung cao độ nhắm vào tên trộm

Kẻ đó chạy chối chết thành ra muốn có một vị trí nhất định để bắn cũng khó khăn . Tuy nhiên Kiều Phác liền chọn một phương án khác , chính là bắn vào chỗ mà bánh xe đối phương sẽ tiến đến...

Kiều Phác vừa phải bắn làm sao cho đừng có ai bị thương , vừa phải canh chuẩn xác gốc độ....nhưng lòng của anh không hề có một chút hoảng loạn gì cả , vẫn bình tĩnh bóp cò

Bánh xe của kẻ trộm bị bắn thành ra hắn bị ngã xuống , cú ngã khá nặng nhưng tên đó không muốn bị bắt nên ráng gượng ngồi dậy chạy tiếp

Kiều Phác từ từ bước chân về phía đang lộn xộn , anh lần nữa bóp cò để viên đạn bắn vào chân người đó . Nhưng chỉ là bắn xước qua để tên trộm đau không chạy được nữa thôi , chứ anh không bắn xuyên vào xương thịt...

Trương Di Chung đem hai tay người này còng ra sau , rồi cầm một cái còng khác tiến đến trước mặt Kiều Phác

Anh biết ngay là mình sắp bị còng nên lùi ra sau hỏi

" cậu đang định làm gì ? "

" anh tự ý đem vũ khí ra ngoài còn tự tiện nổ súng...tuy vừa rồi là anh muốn giúp tôi nhưng tính đúng theo luật thì anh đã phạm tội rồi , cho nên tôi phải bắt anh về sở cảnh sát thôi "

Kiều Phác thấy con người này đúng là tuân thủ luật pháp , gương mặt này lạ như vậy chắc là sinh viên mới ra trường xin vào sở cảnh sát làm thôi . Vì nếu là người lâu năm thì không ai không biết anh cả...

" cậu dám sao ? "

Kiều Phác gằn giọng hỏi , Trương Di Chung thu súng của anh lại rồi đem còng mắc vào tay anh

" cậu nghĩ mình là ai mà dám chạm vào tôi hả ? Sao cậu dám bắt tôi hả ? "

Kiều Phác kháng cự , thân phận anh rất cao quý sao có thể nói còng là còng ? Rõ là anh mới giúp Trương Di Chung bắt tội phạm , sao có thể đáp trả bằng hành động mang tính sỉ nhục cao như vậy chứ...

" nếu anh còn cứ như vậy , tôi sẽ buộc anh vào tội chống đối người thi hành công vụ "

" cái con người này...sao không biết trên dưới gì cả "

Kiều Phác bực rồi , nhưng đây là ngoài đường...anh không thể làm loạn , tránh việc mất hình tượng

Ngoài mặt thì Trương Di Chung không nói chứ trong lòng là đang cười thầm . Hình ảnh anh bị còng tay này chẳng qua chỉ là mở màn cho mọi chuyện sau này mà thôi..

Máu Nhuộm Mẫu Đơn Trắng | Đam MỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ