Chương 20: Nói từ bỏ, liền từ bỏ

861 46 7
                                    

Chương 20: Nói từ bỏ, liền từ bỏ

Đợi đến buổi chiều dì Lý mang theo món ăn đến, kế hoạch của Phương Ngôn cũng viết gần xong, đã sắp kết thúc. Phương Ngôn không nói với dì Lý hôm nay nàng lại gây họa rồi, sợ dì Lý lại che chở chính mình, chọc Phó Tình tức giận

"Tiểu Ngôn, con bây giờ bận không?" Dì Lý ở nhà bếp thấy được Phương Ngôn không có đang viết đồ vật, mà là đang thu dọn tư liệu

"Dì, người đừng bận, con đã viết xong, tài liệu các loại để con xử lý. Đợi buổi tối tiểu thư trở về, nhìn lại một chút có địa phương cần sửa chữa gì hay không"

Dì Lý vừa nghe Phương Ngôn đã viết xong, lập tức đem tay lau khô, ngồi vào trên ghế sofa bên cạnh nàng

"Tiểu Ngôn, con đến cái nhà này cũng sắp một tuần lễ rồi chứ?" Dì Lý lại bắt đầu chỉ dẫn công việc của nàng

"Ừm, nếu như ngay cả ngày đó bàn chuyện cũng tính, hôm nay là ngày thứ tám rồi." Phương Ngôn mới nhớ lại, ngày hôm qua. Nếu như mình khi đó giúp ba mẹ làm đạo trường, ngày hôm qua là thất đầu. Chính mình lại quên, thật sự rất bất hiếu

Dì Lý thấy được Phương Ngôn đột nhiên cúi đầu, suy nghĩ một chút, rõ ràng là chuyện gì xảy ra

"Họ sẽ không trách con, đứa trẻ hiểu chuyện hiện tại giống như con vậy, rất ít rồi." Dì Lý cũng ngồi vào trên tấm thảm, ôm Phương Ngôn, nhẹ nhàng vỗ bờ vai của nàng

"Ân, dì, con không sao" Dì Lý nhìn trên mặt Phương Ngôn miễn cưỡng nặn ra mỉm cười, thật sự là đứa trẻ hiểu chuyện, thế nhưng quá dễ lừa gạt rồi, nếu không làm sao sẽ bị Phó Tình dễ dàng lừa gạt ở nhà như vậy

"Tiểu Ngôn, một tuần ở chung, con cảm thấy Tình Tình là người thế nào? phải nói thật với dì"

"Tiểu thư? Cô ấy rất kêu ngạo, rất lạnh, có lúc rất ôn nhu, nhưng có lúc lại có chút không có tình người. Có lẽ mọi người cho rằng cô ấy đối với con rất tệ, kỳ thực cô ấy đối với con khá tốt, chỉ là có lúc dữ tợn chút. Con không phải một người biết biểu đạt, là không từ biểu đạt ý nghĩ. Cô ấy thì giống như căn nhà này, bề ngoài làm cho người ta có một loại cảm giác cao cao tại thượng, nhưng thực sự rất cô đơn, rất tịch mịch"

Không sao không sao, ngươi không từ diễn ý như thế nào đi nữa cũng không sao, dì Lý có thể nghe hiểu là tốt rồi

"Tiểu Ngôn, xem ra Tình Tình đối với con vẫn đúng là không tệ, con cư nhiên có thể nhìn ra ôn nhu của nó. Vậy con nói cho dì biết, nó nàng là làm sao ôn nhu?"

Phương Ngôn có chút ngượng ngùng, bởi vì dì hỏi lên như vậy, nàng lại nghĩ đến chuyện của thư phòng

"Không có đâu, chính là ngày đó ở thư phòng cô ấy dạy con rất nhiều thứ. Tuy cô ấy vẫn là dáng vẻ lạnh lùng, thế nhưng con biết cô ấy là vì tốt cho con, cho nên cảm thấy cô ấy rất ôn nhu"

Dì Lý có hơi thất vọng, còn tưởng rằng Phó Tình thật sự sẽ đối với Phương Ngôn không giống nhau, kết quả làm sao vẫn là dáng vẻ cũ

[BHTT-EDIT-HOÀN] NỢ TÌNHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ