Chương 7: Trứng luộc... sợ trứng?

1.6K 203 21
                                    

Liêm sỉ và cục súc dắt tay cùng nhau đi, để lại đằng sau là n con người khổ cực lao đầu vào tìm kiếm trong mông lung. Cuối cùng, vẫn là nhờ số liệu dữ liệu của Inui và Lucky Item của Midorima mà cả đám mới tìm ra hai đứa đang dắt nhau leo cây trong rừng picnic với khỉ.

Thậm chí khi bị đoàn đội của Seigaku và đoàn đội của Teiko kéo về, hai con mắm này vẫn còn quyến luyến lấy khăn chấm nước mắt tạm biệt mấy con khỉ... Được cái mấy bạn khỉ cũng tình cảm ghê gớm, bao nhiêu là chuối cũng đem cho hết hai thím coi như quà chia tay.

Nhìn một màn hai người bầy khỉ chia tay nhau đắm đuối, Seigaku chúng và Teiko chúng be like: "..."

Bất lực thật sự!

Trở về sau vụ đấy, Macaron bị Tezuka bắn khí lạnh run người, sợ hãi đến mức ba ngày sau còn chưa dám lại gần hắn, còn Cathérine bị Akashi giao cho bài huấn luyện ác quỷ nhất mà hắn từng nghĩ ra từ trước tới giờ.

Thậm chí, Macaron còn bị bà Ryuzaki phạt chạy 30 vòng quanh sân đấu trong khi Seigaku thi đấu với Mizunohuchi, tất nhiên là dưới sự giám sát của Echizen, nếu không không biết con bé có một lận nữa lại đi đu đưa với khỉ không đâu :).

Trận đấu với Mizunohuchi không có gì khó khăn với Seigaku, bọn họ nhanh chóng lấy tỉ số 6-0 áp đảo trường bên đó, hoàn toàn không cho đối thủ một chút cơ hội để phản công. Chính vì vậy lúc hai đứa quay lại cũng là lúc Seigaku vừa thi đấu xong.

Mặc dù đã dành chiến thắng, nhưng Seigaku chúng không ai có ý định đi ăn mừng cả, bởi vì họ phải về nghỉ ngơi giữ sức cho trận đấu ngày mai với Fudoumine. Vốn cả đám sẽ hộ tống Macaron về nhà trước sau đó sẽ về nhà mình sau, nhưng con bé nói muốn mua đồ ăn tối, nên cả bọn liền quyết định đi siêu thị.

Đứng trước cửa siêu thị, nhìn tấm biển nhấp nha nhấp nhánh bên trên, Macaron hoàn toàn không hiểu tại sao bản thân nó lại ở đây. Rõ ràng là nó nói muốn đi mua đồ ăn tối mà đúng không, tại sao bây giờ lại ở đây rồi?

Thấy gương mặt ngơ ngác của nó, Fuji cúi xuống hỏi thăm một câu:

- Macaron, sao lại ngơ ngác vậy? Còn không mau vào đi?

Macaron ngờ nghệch nhìn Fuji, mờ mịt:

- Fuji - senpai, tại sao chúng ta lại đến siêu thị vậy? Em muốn nhờ mọi người dẫn em đi mua đồ ăn tối mà.

Inui đẩy mắt kính lên, trả lời nó:

- Đồ ăn tối không phải mua ở đây sao?

- Không phải, em có bao giờ mua đồ ăn tối ở đây đâu. - Macaron thành thật lắc đầu, chối bỏ. 

Mua đồ ăn trong siêu thị, đồ sống thì phải mang về nấu. Nó đã là một con lười rồi, làm sao chịu chui vào bếp để mà làm đồ ăn được, còn chưa kể đến nó đến gói mì úp còn chưa xong nói gì đến nấu ăn. Lại nói dù rằng nó lười thật, nhưng thế nào thì nó cũng là một cái dạ dày vương, đồ nấu sẵn trong siêu thị không thể ngon và đủ để thỏa mãn cái bụng và vị giác của nó, nên còn khuya nó mới mua đồ trong siêu thị.

- Thế em mua ở đâu? - Tezuka nhíu mày, nghi ngờ chất vấn. Hắn thực sự càng ngày càng đau đầu với cô đàn em này, Macaron chính là người đầu tiên khiến hắn phải lao tâm khổ tứ nhiều như vậy trong suốt mười bốn năm cuộc đời, cảm tưởng như hắn vừa nhận thêm một đứa con gái nữa vậy đó. Còn chưa kể đến Echizen cùng lớp con bé nữa. Hai đứa này chưa bao giờ làm người khác hết lo lắng được.

《ĐN PoT》 Chỉ Mong Hệ Thống Hôm Nay Trừ Điểm TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ