Chương 39: Phiên ngoại 2

114 3 0
                                    

Năm nay, thành Đồng An cáo biệt mùa xuân sớm , bước vào tháng năm mà thời tiết khắc nghiệt như tháng sáu, tháng bảy vậy. Chịu không được thời tiết nóng bức, quan lớn quý nhân đều cùng gia đình đến thủ đô phương Bắc nghỉ hè, mà năm nay phải đến giữa tháng sáu mới có thể tiến hành bắc tuần theo nội quan thỉnh tấu lên.

Bắc tuần mùa hạ hàng năm là một việc trọng đại của Đại Đồng quốc. Tuy nói, Tĩnh Tông Hoàng đế chấp chính tới nay đã bao năm, quan hệ với Mông Cổ phương bắc cũng yên ổn , nhưng có một chuyến đi nghỉ hè rời xa hoàng cung quy củ phức tạp quả thực là cơ hội hiếm có, bắc tuần, chung quy lại vẫn chỉ là một cuộc cuồng hoan mỗi năm một lần của đám cung nhân .

Từ nhỏ sinh trưởng ở Hàng Thành là phía nam ấm áp nắng lắm mưa nhiều, trên thực tế Lộ Thương không thích nghi được với mùa hè nắng nóng ở Đồng An, đến nỗi mỗi đêm khi Tĩnh phê duyệt tấu chương, hắn nằm một mình cực kỳ nhàm chán trở mình dậy, lại đi ra thư phòng, lôi tấu thỉnh của nội vụ quan sở về việc bắc tuần đọc rõ to, ý muốn Tĩnh phát hiện, cực kỳ ám chỉ một cách rõ ràng là Tĩnh phê chuẩn nhanh đi.

Vốn dĩ đã bị cái đống sổ con con ghi toàn chuyện vỉa hè kia ném tới đòi phê chuẩn chất thành núi trên bàn, sở tấu toàn chuyện không có gì quá nghiêm trọng, Tĩnh cười khổ nhìn Lộ Thương to gan lớn mật, ý đồ quá rõ ràng. Bất quá, nhớ lại mỗi đêm, người nào đó dưới thân mình mồ hôi chảy ròng ròng, hôn nhau đến nóng người, y cuối cùng cầm bút son, dưới cuốn sổ kia ghi một chữ thật to, thật chính xác " phê chuẩn" rồi ném vào lô công văn khẩn cấp kia.

Nghĩ đến Tĩnh vốn dĩ là người trọng quốc sự lại chú trọng đến quốc pháp gia quy, không đoán được Tĩnh lại sửa chữa thời gian bắc tuần, nhóm cung nhân biết được tin này mừng rỡ vô cùng, suốt đêm trong phủ bắt đầu chỉ huy hạ nhân chuẩn bị các loại đồ đạc dụng cụ bắc tuần, thế cho nên ngày hôm sau , sau khi lâm triều, Tĩnh phát hiện đám hậu cung đang chuẩn bị như mừng năm mới, xa hoa khoái lạc đang trang trí xe ngựa và các loại đồ lặt vặt.

" Khởi tấu bệ hạ, bệ hạ phân phó việc bắc tuần, công việc hỏa tốc đã chuẩn bị xong, ngày mai có thể thuận lợi đi tuần."

Mang theo dương quang đắc ý , biểu tình tâm đắc vì đã bẩm tấu đúng ý hoàng thượng, nội vụ phủ tham sự Dương Trác... người đã đưa ra thỉnh cầu bắc tuần vui vẻ đứng lên.

Mặt không biến sắc, Tĩnh lạnh lùng liếc Dương Trác một cái, cho đến khi gương mặt tươi cười của gã biến thành thịt đông lạnh, mới xoay người nói với hạ nhân phía sau, lạnh nhạt phân phó: " Đi tới Đồng Hoàng Hầu phủ".

Đồng Hoàng Hầu phủ nằm ở nội sườn ngoại Hoàng thành, nửa canh giờ đi bộ là tới. Đang lúc xe đi vào cửa lớn hầu phủ, Tĩnh không ngoài dự liệu, phát hiện đám hạ nhân trong phủ đang chuẩn bị đồ dùng, chuẩn bị xe ngựa đi bắc tuần, một nét cười ôn nhu hiện lên trên khóe miệng.

Đồng Đức, tuy độ xa hoa không bằng Đồng An, nhưng nơi này thành bốn có núi non, ôn hòa như mùa xuân. Đồng Đức còn có ôn tuyền, mỗi lần bắc tuần các cung nhân đều đến ôn tuyền Nam Giao nổi danh phong cảnh hữu tình mà tắm suối nước nóng....

Trong đầu nghĩ đến Lộ Thương thân thể ấm áp ở trong ôn tuyền cùng mình va chạm, Hoàng đế bệ hạ cao quý bỗng lộ ra biểu tình háo sắc đến khó coi.

Phân phó đám thị vệ đứng ngoài Thính Các, Tĩnh vội vàng nhưng không hề làm mất đi dáng tao nhã, hướng vào phòng ngủ phía sau hậu hoa viên của Lộ Thương, nhưng lại thất vọng khi thấy chỉ có người hầu Tiểu Tang đang sắm sửa quần áo cho Lộ Thương.

" Hầu gia đâu?" Tuy rằng ngữ khí vẫn cao nhã tôn quý, vẫn là cách nói của Hoàng đế, nhưng thực tế lúc này Tĩnh đang nghiến răng nghiến lợi ẩn nhẫn dục hỏa thiêu đốt phừng phừng trong người.

Tiểu Tang bé nhỏ hiển nhiên là bị biểu tình đằng đằng sát khí của Tĩnh dọa sợ, sửng sốt hơn nửa ngày mới khom người thỉnh an: "Hầu gia đang ở thư phòng tiếp đãi người đưa tin từ Hàng Châu tới ạ."

Tĩnh nhíu chân mày. Khi đó y đã cố ý an bài, các huynh đệ trước kia cùng Lộ Thương vào rừng làm sơn tặc được phân phó đảm nhiệm chức quan ở phía nam. Tuy rằng Lộ Thương cùng y vì chuyện này mà cãi vã khắc khẩu, nhưng cuối cùng vẫn băn khoăn chuyện huynh đệ có nguyện vọng ở phía nam mà bất đắc dĩ tiếp nhận việc này.

Bốn, năm năm nay, Lộ Thương mặc dù chưa từng cùng nhóm Tào Tín đó chặt đứt quan hệ thư từ, nhưng chung quy Giang Nam so với kinh thành xa xôi, thư từ cứ ba tháng một lần, gặp mặt mỗi năm một lần. Tháng ba năm nay Tào Tín nhân có chuyến lên kinh nhậm chức mà ghé thăm Lộ Thương, ít lâu sau, Giang Nam lại có người đưa thư tới, làm cho Tĩnh thật nhịn không được lo lắng không biết có chuyện gì ở Giang Nam hay sao.

Chính là cân nhắc một chút, đã đi đến cửa thư phòng, Tĩnh cũng không gõ cửa, tự đẩy cửa bước vào.

Trong phòng, hai người đang đưa lưng về cửa đột nhiên hoảng sợ, đồng thời hướng quay lại, y nhìn ra hai người không phải người quen, cũng không phải người đưa thư của Tào Tín.

Có thể là đã quen với việc Tĩnh vào mà không hề báo trước, Lộ Thương chính là có chút hơi giật mình, sau đó trấn tĩnh lại. Đã năm năm rồi, hắn lại về làm Đồng Hoàng Hầu gia năm năm rồi, năm tháng cũng đã lưu lại trên gương mặt anh tuấn kia chút dấu vết phong sương, nhưng khóe mắt y lại chỉ có nét thành thục cùng vài phần mị lực.

Hoa Hoa Du LongWhere stories live. Discover now