23.

1.5K 110 8
                                    


Trời lạnh thêm rồi. Dọc các tuyến phố đều rất dễ bắt gặp sắc đỏ và xanh, cây thông lớn được trang trí bởi dây đèn và những quả cầu nhiều màu. Giáng sinh đến rồi đấy.

Cả Jungkook và Yoongi đều bận rộn với công việc của mình. Thời gian gặp nhau ít đi khá nhiều. Cứ đến giờ nghỉ trưa là Jungkook đều gọi điện hoặc gửi ảnh của cậu cho Yoongi. Cứ như yêu xa vậy.

Jungkook 32 còn Yoongi 36. Cũng chẳng trẻ trung gì nữa rồi. Seokjin còn sắp sửa lấy vợ, cứ giục Jungkook mau mau mà lên chức cho Yoongi rồi dọn về ở cùng với nhau. Jungkook nửa muốn nửa không, cứ định sống chung với nhau tới cuối đời là đủ rồi nhưng vì Yoongi vẫn chưa chịu nói một câu yêu cậu nào khiến lòng cứ bứt rứt khó chịu.

Đấu tranh tư tưởng mãi Jungkook cũng chịu gửi tin nhắn cho Yoongi

' Em muốn đón Giáng sinh với anh. 0h đêm nay em chờ anh ở Cheonggyecheon (*). Đừng quên đấy. '

(Cheonggyecheon: một dòng sông giữa lòng thủ đô Seoul, Hàn Quốc. vào Giáng sinh hằng năm, người ta sẽ treo đèn được tạo hình bắt mắt và nhiều màu sắc dọc con đường đi dạo hai bên dòng sông. )

Yoongi cười, định là sẽ viết gì đó gửi đi rồi lại thôi. Jungkook cứ chờ mãi rồi khó chịu đến phát điên mà trực tiếp gọi điện

" Ừ anh nghe.. "

" Anh nhận được tin nhắn của em rồi chứ ? "

" Nhận được rồi. "

" Sao không trả lời em ? "

" Ừ anh biết rồi, sẽ đến. "

" Đồ nhạt nhẽo. "

Jungkook dỗi hờn tắt điện thoại. Giá mà anh có thể nói gì đó nhiều hơn mấy từ nhàm chán đó. Chỉ cần hỏi cậu xem cậu muốn làm gì thôi mà, mặc dù cậu sẽ không trả lời nhưng nó chẳng phải sẽ thú vị hơn sao. Con người Yoongi càng già càng nhạt nhẽo.

Jungkook đi đến tiệm kim hoàn để lấy món đồ cậu đặt trước. Rẽ vào một cái ngõ hẹp, tìm đến một khu phố thưa người, một cửa tiệm nhỏ với bảng đèn LED nhấp nháy một nửa. Tiếng chuông leng keng và tiếng cửa gỗ cọ xuống mặt sàn khiến người ta dễ dàng nhận ra rằng cửa tiệm này ở đây cũng phải mấy chục năm rồi.

" Chào anh ạ. "

" Cậu vẫn đến cơ đấy à ? "

" Vâng. Anh sửa nó xong rồi chứ ạ ? "

" Cậu đúng là phiền phức nhất trên đời. "

Người đàn ông trạc 40 tuổi hất đầu về phía cửa sổ một cái rồi lại cúi xuống vuốt ve con mèo già ngái ngủ nằm trong lòng. Jungkook mỉm cười đi đến nơi đặt vật mà cậu đã nhờ người kia giúp sửa lại.

" Hình như đồ dù cũ đến đâu, hỏng hóc đến đâu anh đều có thể sửa lại y như mới nhỉ ? "

" Nhiều lời như vậy tiền công tôi cũng không bớt cho cậu tý nào đâu. "

" Tất nhiên rồi, phục hồi lại nó chẳng dễ dàng chút nào, em sẽ chuyển tiền cho anh vào tối nay nhé. "

Jungkook mỉm cười hài lòng, ngắm nhìn đồ vật ấy một lần nữa rồi phủ lại tấm màn trắng lên. Sau khi để lại địa chỉ vào tập giấy note đã ố vàng một góc, cậu chào người đàn ông kia rồi xoa đầu con mèo vẫn lười nhác gật gù trong lòng anh.

KookGa | mờ. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ