Chap 9
Hạ Thụ dưới sự kinh hãi cúp điện thoại.
Lâm Lập nhìn cậu như vậy, không nhịn được hỏi: "Làm sao vậy?"
Hạ Thụ lui một bước, cúi đầu áy náy nói: "Tôi..."
Lâm Lập nở nụ cười, không có dây dưa, buông tay, nói: "Em muốn đổi ý?"
Hạ Thụ cắn môi, gật gật đầu, nói: "Xin lỗi..."
Lâm Lập xoa xoa tóc của cậu, ôn nhu nói: "Anh biết hôm nay em có tâm sự, em không muốn chúng ta không làm, anh chờ quyết định của em."
Động tác vò đầu quen thuộc làm cho Hạ Thụ hoảng hốt, sau đó nghiêm túc gật gật đầu, cậu biết ơn Lâm Lập.Khi Hạ Thụ về đến nhà phòng khách chỉ có ánh sáng chiếu ra từ chiếc đèn bàn, Nhâm Nghị một mặt âm trầm ngồi ở bên cạnh.
Hạ Thụ cởi áo khoác, đổi dép lê, tận lực dùng giọng bình thường nói: "Cậu còn chưa ngủ ..."
Nhâm Nghị ngẩng đầu nhìn về phía cậu, rõ ràng tâm tình không tốt nói: "Học được đi đêm không về?"
Hạ Thụ gãi đầu một cái, cười cười, đi về phía buồng tắm. Cậu vội vã trở về, còn chưa kịp rửa ráy, trên người đều là mùi vị của Lâm Lập.
Nhâm Nghị kéo cậu lại muốn nói gì đó. Hôm nay Hạ Thụ mặc áo rộng rãi, khi bị kéo một cái cổ áo mở rộng hơn nửa, lộ ra xương quai xanh tinh xảo... Cùng với dấu hôn trải rộng ở phía trên.
Nhâm Nghị trợn to mắt, thẳng tắp chăm chú nhìn vào xương quai xanh của cậu, ánh mắt dần dần trở nên hung ác.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Nhâm Nghị, Hạ Thụ kỳ quái cúi đầu, nhìn thấy dấu hôn sắc mặt của cậu thoáng chốc trắng bệch, túm cổ áo muốn che chắn, lại bị Nhâm Nghị một phát bắt được cổ áo.
Ánh mắt Nhâm Nghị âm trầm đáng sợ, gằn từng chữ một: "Đêm nay cậu đã làm cái gì?"
Hạ Thụ ngập ngừng không trả lời được.
Nhâm Nghị tàn nhẫn nhìn chằm chằm vết tích xanh tím, quát: "Cậu đừng nói với tôi phụ nữ có khí lực lớn như vậy! Khi nãy giọng nam trong điện thoại là ai?"
Hạ Thụ không nghĩ tới anh phát hỏa lớn như vậy, càng không có nghĩ tới tính hướng của mình phải dùng phương thức này để Nhâm Nghị biết đến, trong nháy mắt mặt cậu trắng như tờ giấy.
Nhâm Nghị đỏ hai mắt cả giận nói: "Nói chuyện!"
Hạ Thụ theo dõi gương mặt anh gần trong gang tấc, bỗng nhiên thoát lực nói: "Tôi yêu thích đàn ông..."hết chap 9
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
chap 10
Đột nhiên Nhâm Nghị buông tay ra, lông mày nhíu lại, như không có cách nào tiêu hóa sự thật này, không dám tin tưởng nói: "Cái gì?"
Hạ Thụ bị ánh mắt của anh đâm vào, không tự chủ lùi về sau một bước.
Trong lúc nhất thời hai người đều trầm mặc, đèn bỗng nhiên sáng lên, Nhâm Tri Liễu bị hai người đánh thức.
Ánh đèn rất chói mắt, Hạ Thụ không tự chủ nhắm mắt.
Nhâm Tri Liễu nói: "Đều không ngủ làm cái gì đấy?"
Hạ Thụ hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn Nhâm Nghị nói: "Nếu như cậu để ý, tôi có thể dời ra ngoài ở."
Nhâm Nghị không chút nghĩ ngợi liền đáp: "Không được!"
Hạ Thụ bình tĩnh nói: "Tôi là đồng tính luyến, mỗi ngày ngủ cùng với cậu xác thực không tiện, tôi nên ra ngoài ở."
Nhâm Nghị quặm mặt lại, vẫn kiên trì, chỉ nói: "Không được."
Hạ Thụ khẽ thở dài một cái: "Vốn sau khi cậu kết hôn, tôi cũng phải dời ra ngoài ở, bây giờ thì đi sớm hơn một chút mà thôi."
"Không có gì không tiện, sau khi kết hôn tôi sẽ mua một căn nhà lớn hơn, biệt thự cũng được..."Thấy Nhâm Nghị nghiêm túc suy tư, Hạ Thụ không khỏi trợn to hai mắt, cả kinh nói: "Không phải sau khi kết hôn cậu còn muốn ở cùng với tôi?"
Thái độ của Nhâm Nghị cho là chuyện đương nhiên.
Hạ Thụ trầm mặc chốc lát, bất đắc dĩ nói: "Coi như cậu không ngại, Khâu tiểu thư cũng sẽ không đồng ý."
"Tôi sẽ nói với cô ấy."
Hạ Thụ không nói gì nhìn anh một hồi, cậu không ngờ Nhâm Nghị có suy nghĩ này. Vừa nghĩ tới sau này mỗi ngày nhìn Nhâm Nghị và Khâu Nghiên Nghiên tú ân ái, trước mắt Hạ Thụ tối sầm, không, cậu không muốn giả vờ như vậy sống hết đời.
Hạ Thụ lần này kiên định nói: "Ngày mai tôi sẽ dọn ra ngoài."
Cậu nói xong thì đi thu dọn đồ đạc.
Sắc mặt Nhâm Nghị lạnh đi, nắm lấy tay Hạ Thụ, cả giận nói: "Chúng ta là người một nhà, nên ở cùng một chỗ, còn... Cậu yêu đàn ông tôi cũng không ngại, thế nhưng không cho phép cậu loạn giao, cậu muốn giao du với ai nhất định phải thông qua tôi đồng ý mới được, đêm nay cậu phải lập tức chia tay với người kia đi, vừa nhìn là biết không phải người đứng đắn gì."
Hạ Thụ nhức đầu, đối với giọng điệu gia trưởng của Nhâm Nghị rất là bất đắc dĩ.
Nhưng từ nhỏ đến lớn cậu sợ nhất Nhâm Nghị phát hỏa, mỗi lần Nhâm Nghị phát hỏa Hạ Thụ chỉ biết nghe theo anh.
Nhưng lần này Hạ Thụ không nghĩ cứ như vậy thỏa hiệp, cậu nhất định phải dời ra ngoài.
"Tìm bạn trai chuyện này tôi có thể nghe lời cậu, thế nhưng tôi không thể tiếp tục ở cùng với cậu."
Hạ Thụ ngước mắt, nhìn chằm chằm Nhâm Nghị, từng chữ từng câu lần thứ hai cường điệu nói: "Tôi yêu thích đàn ông."
Cậu muốn cho Nhâm Nghị hiểu cậu yêu thích đàn ông đại biểu cậu sẽ đối với thân thể của đàn ông có cảm giác, đàn ông này bao gồm cả Nhâm Nghị.
Nhâm Nghị lại không thối lui chút nào.
"Không đáng kể."
Hạ Thụ một trận vô lực, đúng đấy, làm sao Nhâm Nghị cũng không nghĩ đến người mình xem là anh em nhiều năm vẫn luôn lén lút thích anh, nếu như biết nhất định sẽ cảm thấy rất buồn nôn.
Nhâm Tri Liễu lên tiếng nói: "Chớ ồn ào, Nghị Nghị, sau khi em kết hôn chị và Tiểu Thụ ở cùng với em sẽ không tiện, lúc đó chúng ta phải tách ra, còn bây giờ, em và Tiểu Thụ ở phòng khách cũng không tiện, trước hết đổi một cái căn nhà lớn hơn đi. Thật ra chúng ta đã sớm mua được nhà lớn, chỉ là đối với nơi này có tình cảm mới không nỡ lòng đổi thôi."
Nhâm Nghị còn muốn phản bác, bị Nhâm Tri Liễu trừng mắt một cái mới ngậm miệng.
Nếu Nhâm Tri Liễu lên tiếng, Hạ Thụ cũng chỉ có thể vâng lời, chuyện này cứ quyết định như vậyHết chap 10
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
chap 11
Cách mấy ngày, thừa dịp cuối tuần, ba người cùng đi xem nhà. Nhưng khi đi xem nhà Nhâm Nghị tìm rất nhiều khuyết điểm chê bai, không có cách nào, chuyện mua nhà cứ như vậy bị trì hoãn.
Buổi tối lúc ngủ, Hạ Thụ đều đưa lưng về phía Nhâm Nghị, hai người cách xa khoảng một mét.
Nhâm Nghị cau mày, mím môi không nói lời nào, mặt lộ ra vẻ tức giận.
Lấy này Hạ Thụ không có dỗ dành anh.
Lâm Lập lại nhắn tin hẹn hò với Hạ Thụ, Hạ Thụ muốn cự tuyệt, điện thoại di động lại bị Nhâm Nghị lấy đi.
Nhâm Nghị nhìn thấy hai chữ Lâm Lập, sắc mặt không vui, nhíu mày, hỏi: "Đây chính là người đàn ông đêm đó?"
Hạ Thụ lúng túng gật đầu một cái.
Nhâm Nghị cầm điện thoại di động lên, tốc độ cực nhanh phát ra một tin nhắn trả lời.
Hạ Thụ lấy lại điện thoại nhìn thấy tin nhắn đã gửi đi trên đó viết "sau này đừng gặp mặt".
Nhâm Nghị lạnh lùng nói: "Sau này không liên hệ với người đó, tôi sẽ tìm cho cậu một người đàn ông tốt."
Hạ Thụ nhẹ nhàng gật đầu, cậu không biết đàn ông tốt có bộ dạng gì. Lúc trước sở dĩ cậu muốn cùng Lâm Lập là nhất thời hoảng loạn đưa ra quyết định, bây giờ suy nghĩ lại, như vậy đối với Lâm Lập rất không công bằng, chỉ có thể có chờ cơ hội gặp lại nói câu xin lỗi.
Nhâm Nghị thấy cậu ngoan ngoãn gật đầu, tâm tình tốt hơn một chút, xoa xoa tóc Hạ Thụ, cười nói: "Ngoan, yêu thích đàn ông không có gì quá mức, anh đây sẽ tìm cho cậu một người thật tốt."
Nhâm Nghị có thể thản nhiên tiếp thu tính hướng của mình, Hạ Thụ có chút cảm động, phần cảm động này lại làm cho cậu cười khổ.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua giống như cũ, nhưng bất tri bất giác cũng đã phát sinh biến hóa.
Tỷ như Nhâm Nghị sẽ không bao giờ trong lúc cậu tắm rửa đi vào lấy đồ, tỷ như Nhâm Nghị cũng sẽ không giống như trước, khi ngủ thường ôm Hạ Thụ vào trong lòng.
Tỷ như Hạ Thụ dần dần học cách rời xa Nhâm Nghị.Hết chap 11
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
nhớ cho sao nha
BẠN ĐANG ĐỌC
HIỂU LẦM! TÔI KHÔNG CỐ Ý BỎ TRỐN ( FULL )
RomansaThể loại: Sinh tử, tình hữu độc chung, gương vỡ lại lành, hiện đại không tưởng, song tính, có ngược, HE Vai chính: Hạ Thụ, Nhâm Nghị Phối hợp diễn: Lâm Lập, Nhâm Tri Liễu Tích phân: 5,168,439 Số chương: 27 Câu chuyện này nói về một anh chàng lặng lẽ...