3

7.3K 607 18
                                    

1.

Nắng sớm len theo khe hở của rèm cửa chiếu thẳng vào mặt Mark Lee. Vì lúc ngủ tâm trạng rất tốt cho nên thức giấc tâm trạng cũng tốt theo, Mark Lee duỗi lưng một cái rồi cảm thán, thỉnh thoảng ngủ nướng cũng không tệ chút nào.

Cầm điện thoại lên mở khóa màn hình mới phát hiện tối qua ngủ quên nên không tắt ứng dụng, thứ đập vào tầm mắt anh đầu tiên chính là trang chủ của Haechan.

Tối qua vì quá hưng phấn nên không để ý, bây giờ Mark Lee mới chú tâm quan sát khung cảnh lúc video kết thúc để rồi nhận ra một điểm kì lạ: khung cảnh đằng sau không giống mọi khi, chẳng lẽ là đổi phòng? Mà không hiểu sao cứ có cảm giác quen quen, như thể mình đã từng nhìn thấy gian phòng này ở đâu rồi ấy.

Tuy nhiên Mark Lee không quá chú ý, chút tò mò này chẳng mấy chốc cũng bị quên lãng.

Hình đại diện của Haechan là một bức ảnh chỉ để lộ nửa dưới của khuôn mặt, người trong hình đang cầm một cành hoa hồng chạm nhẹ vào đôi môi cong cong đỏ tươi.

Thực ra Mark Lee cũng không dám chắc đây có thật sự là ảnh chụp của Haechan không, nhưng anh theo bản năng lựa chọn tin tưởng đây chính là cậu ấy. Có lẽ mới ngủ dậy khiến đầu óc chưa kịp tỉnh táo, Mark Lee như trúng tà mà đưa miệng sát vào bức ảnh trên màn hình, sau đó thì thào nói:

"Sáng sớm tốt lành, Haechan."

Đợi tới khi tỉnh táo lại Mark Lee mới thấy da gà da vịt nổi hết toàn thân, quẳng điện thoại qua một bên, dùng sức xoa xoa hai bên cánh tay sau đó mới xuống giường đi rửa mặt, vừa đi vừa bĩu môi lẩm bẩm: "Mình đúng là điên rồi..."

Nói thì nói thế nhưng việc này cũng không ảnh hưởng tới tâm trạng tốt của Mark Lee, khóe miệng vẫn cong cong tươi rói. Có lẽ vì vậy nên Mark Lee cảm thấy tâm huyết dâng trào, quyết định vào bếp làm bữa sáng.

2.

Rửa mặt xong xuôi, vừa mở cửa phòng Lee Donghyuck đã cảm thấy có gì đó sai sai.

'Âm thanh này là gì đây?'

Theo bản năng nhìn về phía tiếng ồn phát ra, khung cảnh đầu tiên lọt vào mắt cậu chính là phòng bếp của chủ nhà, ngay sau đó là chính bản thân chủ nhà đang đứng trong căn bếp đấy, cùng với hành vi vượt xa khả năng tiếp nhận của loài người.

Đầu tiên, trong bếp đang có năm việc diễn ra cùng một lúc: một, ấm đun nước đang phát ra âm thanh nhắc nhở nước đã sôi rồi; hai, bên cạnh ấm nước là một cái chảo dầu đang bắn tung tóe, có vẻ như... đang dùng lửa lớn để chiên trứng gà?; ba, bên kia còn có một nồi đang nấu mì hay gì đó, xét theo bao bì được đặt bên cạnh thì hẳn là mì gói rồi; bốn, đèn lò nướng cũng sáng, từ góc độ quan sát của Lee Donghyuck thì không nhìn rõ lắm, đại khái là nướng pizza đông lạnh?; năm, công tắc máy nướng bánh mì vừa phát ra một tiếng 'Đinh'.

Mà lúc này, chủ nhà Mark Lee lại đặt đôi đũa trong tay xuống, đúng vậy chính là một đôi đũa, bỏ bẵng chảo trứng chiên sắp cháy khét trên bếp, chạy tới cầm đĩa để lấy bánh mì nướng.

Thấy vậy, một người có kinh nghiệm lâu năm trong việc bếp núc lại nấu ăn khá ngon như Lee Donghyuck theo bản năng hô lên: "A! Anh làm gì thế!" Nói xong lập tức nhào về phía đó.

[Edit][Shortfic | MarkHyuck] Kể từ ánh nhìn đầu tiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ