Chương 9

2.3K 115 1
                                    

Biên tiên sinh tuy rằng bận rộn công việc, ngày thường gặp gỡ Biên Bá Hiền không nhiều, nhưng thời gian gần đây anh phát hiện em trai nhà mình có vài biểu hiện rất lạ. Tỷ như ngay cả lúc ăn cơm điện thoại di động cũng không rời tay, đôi lúc còn ngây ngốc cười với cái màn hình. Nhắc đến, cậu sẽ ngay lập tức cố gắng thu lại dáng vẻ tươi cười, xem như không có chuyện gì mà cúi mặt ăn cơm. Hay khó lắm mới có được ngày cuối tuần ở nhà, Biên tiên sinh vốn muốn dẫn Biên Bá Hiền đi chơi, ai ngờ cậu nói có hẹn. Hỏi cậu đi đâu, cậu ấp úng nửa ngày, cuối cùng tìm đại một lý do cho qua. Khổ nỗi Biên Bá Hiền xưa nay không biết bịa chuyện, Biên tiên sinh lại quá hiểu rõ em trai mình, trầm ngâm suy nghĩ một chút liền ngộ ra.

Biên tiên sinh nói bóng nói gió, hỏi Biên Bá Hiền gần đây có phải đang yêu đương hay không, quả nhiên, khuôn mặt nhỏ nhắn của em trai anh bị dọa đến trắng bệch, cậu vội lắc đầu xua tay, thế nào cũng không chịu nhận.

Biên Bá Hiền không mấy tự nhiên nói sang chuyện khác, tự cảm thấy không được thì tìm cách chạy về phòng. Cậu thật sự lo lắng, rất sợ bí mật của mình bị anh trai phát hiện. Bởi vốn dĩ đâu chỉ có chuyện yêu đương, đằng này đối tượng còn là Phác Xán Liệt, anh trai biết được chắc chắn sẽ nổi giận cho xem!



Vào một ngày kia, thấy tiểu khả ái suốt buổi đem mặt nhỏ nhăn thành một đống, Phác Xán Liệt cất tiếng hỏi Biên Bá Hiền làm sao vậy, cậu lắc đầu, chui vào trong ngực hắn nói mình không sao. Biên Bá Hiền căn bản không dám ở trước mặt Phác Xán Liệt nhắc đến anh trai, sợ hắn vừa nghe rồi tình cảm xưa kia bùng dậy, sau đó không cần cậu nữa. Tâm trí vừa mãn nguyện một khối tình si lại phải chịu màn cẩu huyết bội tình bạc nghĩa, Biên Bá Hiền nghĩ đến, không khỏi rùng mình.

Phác Xán Liệt lúc bấy giờ hết cách, Biên Bá Hiền không chịu nói, hắn cũng không thể ép buộc cậu, chỉ biết dùng bàn tay bóp bóp mặt cậu, ngón cái và ngón trỏ chia nhau đặt ở hai bên khóe miệng cậu, kéo lên một độ cung, "Cười nào."

Biên Bá Hiền không dám làm trái mệnh lệnh của Phác Xán Liệt, ngay tức khắc cười tươi, hai mắt híp lại thành trăng lưỡi liềm.

"Tớ rất nghe lời đúng không?" Biên Bá Hiền hỏi hắn.

Phác Xán Liệt không để ý, thoạt nhìn giống như chuyên tâm đọc sách, thật ra hắn đang muốn trêu chọc Biên Bá Hiền, biết cậu kiểu gì cũng hỏi đi hỏi lại cho xem.

Quả nhiên Biên Bá Hiền thực sự làm vậy, cậu tiến tới gần hơn, đè quyển sách trong tay hắn xuống, cất giọng lảnh lót, "Nói mau tớ có ngoan hay không?"

Phác Xán Liệt sờ soạng tóc cậu, trả lời, "Ngoan."

Biên Bá Hiền lấy được vui vẻ liền quấn lấy hắn, "Tớ ngoan như vậy, cậu có định thưởng cho tớ không?"

"Cậu muốn tớ thưởng cái gì?" Tránh để cậu mày chau mặt ủ, Phác Xán Liệt đương nhiên thuận thế nuông chiều.

Biên Bá Hiền dè dặt ghé sát bên tai Phác Xán Liệt, một lúc lâu cũng chưa nói, nhưng lại sợ hắn có cớ đổi ý, cậu hít sâu lấy dũng khí, nhỏ giọng nói ra, "Cậu có thể hôn tớ không..."

Edited/ChanBaek | CHỨNG NHẬN NGỌT NGÀO | Vườn trường - NgọtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ