Mọi việc coi như đã giải quyết xong nhưng việc gặp ba mẹ phải hoãn lại. Cận Tết rồi, Lương Xuân Vũ phải về nhà. Vé tàu đã trả, Từ Phong muốn đưa cô về nhưng Lương Xuân Vũ thấy sức khỏe của anh không tốt, phải ở lại uống thuốc nên nhất quyết từ chối.
Từ Phong không muốn cô về nên cố tình giả lơ. Mấy ngày sau, Lương Xuân Vũ không mua được vé tàu, nảy ra ý nghĩ tải phần mềm thuê chung xe về. Cô thật ra rất yên tâm, hơn nữa nói đi là đi, trong ngày đã theo xe người ta đi về. Từ Phong đang đi làm, nhận được tin nhắn của cô nói mình đang ở trên cao tốc.
Anh giật mình nhắn ngay lại: Vé đâu em về?
Cô: Em tải phần mềm thuê chung xe về.
Từ Phong thông minh bị thông minh hại, hối hận không thôi, nếu biết vậy thì để cô đi theo xe Tần Yến Phảng về còn hơn là đi xe với người lạ.
**Chú Lương Xuân Vũ muốn đón bà ngoại đón Tết cùng nhưng từ khi ba cô chơi chứng khoán, tình cảm vợ chồng tan vỡ, mối quan hệ với gia đình cũng khác đi. Sau khi ba cô mất vì tai nạn giao thông, ai lo phận nấy càng không có quan hệ với nhau nên bà sống chết gì cũng không chịu đến thành tây đón năm mới.
Lương Xuân Vũ ở nhà chú mấy ngày rồi tới nhà bà ngoại. Thời gian nghỉ phép của cô kéo dài tới 15 tháng giêng. Từ Phong đợi không nổi, không nói với Lương Xuân Vũ mà mùng 8 đã chạy tới tìm cô. Đến không đúng lúc nha. Bà Hách lại muốn làm mai.
Khi bà Hách tới chùa đọc kinh, bà tìm một bà chuyên bói toán đưa ngày sinh của Tiểu Hồng với một loạt cô gái cho bà xem. Bà già mù đó mở to đôi mắt của mình, nói hai câu "Trời đất tạo thành, kim ngọc lương duyên!"
Bà Hách vốn đã định từ bỏ, nhưng nghe bà thầy bói mù nói vậy, lại không bỏ qua được. Lúc Lương Xuân Vũ đến thăm bà ngoại, bà Hách lại đánh giá cô từ trên xuống dưới, thấy không có chỗ nào xấu. Tóm lại, vì cháu trai Tiểu Hồng của mình, bà Hách nhất định phải làm người thọc gậy bánh xe, cứ thử một lần, biết đâu lại thành công thì sao?
Bà Hách ngại ngần bàn bạc với Tiểu Hồng, Tiểu Hồng cũng hơi động lòng nhưng còn do dự "Cô ấy còn nhỏ quá, chắc không chịu cháu"
Bà Hách hứ "Gì mà chịu với không! Nhà bọn họ bây giờ không có tiền, còn thiếu nợ vay nặng lãi! Chúng ta không thể nói là trèo cao"
Tiểu Hồng lớn lên cùng bà nội, có tính cách hơi bám bà, hơn nữa tuổi cũng không nhỏ, cũng thích cô vợ ngoan ngoãn nói gì nghe đó.Tháng giêng không đi ra ngoài nhiều, Lương Xuân Vũ với Tiểu Hồng gặp nhau nhiều, bọn họ cũng quen biết từ bé nên gặp mặt thì trò chuyện đôi câu, không thân thiết nhưng cũng không quá dè dặt.
Từ Phong mới đến đã thấy Lương Xuân Vũ đứng nói chuyện với một thanh niên mày rậm mắt to, người đó cầm một góc tư bánh chưng đưa cho Lương Xuân Vũ. Lương Xuân Vũ từ chối thì người thanh niên đó ân cần "Đừng khách sáo, chúng ta quen biết bao nhiêu năm rồi"
Đúng là quen biết mười mấy năm, nhưng mà chỉ có gặp nhau khi tết.
Từ Phong nhìn, ồ, không có gì, hàng xóm tặng đồ thì vẫn trong phạm vi hợp lý, anh không thể ăn dấm chua được.
Hai người nói vài câu, Lương Xuân Vũ cuối cùng cũng nhận, cảm ơn "Vậy cảm ơn anh Tiểu Hồng" (đúng là Tiểu Hồng ca ca)
Từ Phong dừng chân lại.
Cô đối với mọi người đều lịch sự lễ phép, đột nhiên một chữ "anh" thật là long trời lở đất, như là thế giới mới, cho dù giọng điệu không có gì nhưng vẫn có vẻ thân mật.
Từ Phong nghĩ thầm: em trai em gái... mặc kệ là nói gì thì cũng không xong rồi.
Chàng trai kia nói vài câu, lời nói tẻ ngắt, ngượng nghịu mỉm cười rồi về nhà.
.......
YOU ARE READING
Xuân Vũ Và Từ Phong (re-up)-Hoàn
Lãng mạnXUÂN VŨ VÀ TỪ PHONG Tác giả: Dayandog Hiện đại, nhẹ nhàng, tình duyên đô thị, HE, 61 chương Edit: Mỏng Convert: Tàng Thư Viện. Truyện được bạn Tâm Tít Tắp giới thiệu <3 <3 <3 Link review bên nhà Tâm: https://www.facebook.com/review.convert/posts/21...