Code 4

172 11 4
                                    

Bách Nhật Hy trên mạng là một đại nhân vật. Chỉ mới có 17 tuổi mà cô đã nổi tiếng với những tác phẩm truyện ngắn hàng triệu lượt view với vote cho nhiều thể loại khác nhau. Lối viết văn của cô hết sức phóng khoáng và đôi khi có rất nhiều chi tiết rất ngộ nghĩnh thú vị , mỗi câu chuyện của cô là những cung bậc cảm xúc khác nhau nên đã để lại cho độc giả ấn tượng sâu sắc .

Hầu hết những thời gian rảnh rỗi của tôi thì đều tập trung vào viết truyện . Đây cũng là một trong những sở thích của tôi .

Vừa online , nhìn thông báo đã chứa cả trăm tin mà tôi sửng sốt :

" Tác giả ơi ! Chị đâu rồi ? Mau mâu ra chap mới đi chị "

" Lâu quá chị ơi . Em đợi một tháng rồi mà vẫn chưa có chap mới là sao vậy chị ? "

" Chị tác giả bị ốm hay sao mà không thấy đăng truyện thế ạ ?"

" Hóng ra chap mới quá à . Chị ơi em đọc lại truyện của chị lần hai rồi đó ạ :(

"....."

Nhìn newfeed mà tôi thấy xúc động quá , tôi cũng không ngờ mọi người lại yêu thích truyện của tôi đến vậy . Trả lời từng câu hỏi của các độc giả xong tôi bắt tay vào viết tiếp câu chuyện của mình . Vì hôm nay là chủ nhật nên có lẽ tôi sẽ phải cố viết cho xong chap mới để bạn đọc không phải đợi nữa , đáp ứng nhu cầu của độc giả .

Dù là xuất bản chương mới vào lúc 11h 12h đêm rồi nhưng đã tăng lên hơn trăm lượt xem . Nhật Hy rất cảm kích các độc giả của mình . ^_^

Tôi là con thứ hai trong một gia đình bình thường. Trên tôi là anh Dương đẹp trai, tài giỏi lại dịu dàng tốt tính anh Dương xứng đáng với danh hiệu " nhân vật phụ trong phim Hàn Quốc ". Chẳng biết có đúng hay không tôi có cảm giác anh rất thương tôi ý vì tôi là đứa em duy nhất của anh mà , không yêu thương sao cho được. Dù tôi có làm gì sai anh cũng không trách mắng hay đánh tôi mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo tôi thôi à. Yêu anh chết mất......Anh là người mà tôi yêu quý nhất nhất luôn có khi còn hơn cả bố mẹ ý chứ ... hí hí hí

- Hy .........

- Dạ !

- Dậy đi học đi, muộn rồii

- Dạ ! Em dậy rồi đây ạ !

Đáp trả lời gọi dậy của anh xong tôi tự khen lấy mình một câu : Tôi quá ư là tuyệt thị vời mà , một đứa em rất rất là nghe lời anh trai nha ! Nhưng các bạn đừng vội lầm tưởng rằng tôi ngoan ngoãn như thế ! Sự thật luôn phũ phàng mà . Bằng chứng là tôi vẫn đang cuộn mình trong chiếc chăn bông yêu quý đây nhưng mồm thì vẫn liến thoắng trả lời anh một cách vô thức. Và anh Dương , người anh hết lòng vì đứa em bé nhỏ này cũng đã đi đến giới hạn cuối cùng khi mà cứ nghe tôi vâng vâng dã dạ mà vẫn chưa thấy mặt mũi đâu cả.

- HY ! Anh gọi lần cuối thôi đấy ! 6 rưỡi rồi em có chịu dậy không ?

- Hơ .... Ơ hơ ...... 6 rưỡi rồi cơ á ? AAAAAAAAAAAAAAAA....trời ơiiiiiiiiiiiii muộn mất tiêu rồiiiiiiiiiiiii

Phong LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ