C1: Xuyên đến ngàn năm sau

76 7 2
                                    

"Cô bé này lớn lên thật không tồi. Tám phần là vẫn còn nguyên, anh em mình hôm nay có phúc rồi."

Trong lúc mơ mơ màng màng, Kiều hoàng hậu nghe được giọng nói của một người đàn ông xa lạ bên tai, mí mắt nàng nặng nề muốn mở to lại không mở được.

"Bạn trai của cô ta là cái thứ gì? Nếu anh có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy, anh liều mạng cũng sẽ bảo vệ cô ấy chu toàn."

"Anh, nếu không... để em tới trước?"

Sau đó, Kiều Hoàng hậu cảm thấy có một bàn tay duỗi về phía ngực của nàng. Nàng phản xạ có điều kiện bắt lấy cái tay kia, đồng thời nhanh chóng nhấc chân, nhắm cánh tay kia bổ xuống.

"Răng rắc."

Dường như có âm thanh thứ gì đó đứt gãy vang lên, tiếp theo là một tiếng kêu thảm thiết.

"A a a, cánh tay của tôi gãy rồi...a a..."

Kiều hoàng hậu lúc này mới mở mắt ra.

Hiện tại nàng đang ở trong một con hẻm yên tĩnh, trước mặt nàng có hai người đàn ông ăn mặc vô cùng kỳ quái. Một người trong số họ vừa mới bị nàng đánh gãy cánh tay, đang ôm cánh tay đau la hét, một người khác dường như không có phản ứng, ngây ngốc tại chỗ.

Đây là tình huống gì? Nàng nhớ rõ chính mình đang ngủ trưa trong cung, như thế nào sẽ ở tại nơi này? Hơn nữa, chỗ này là chỗ nào? Tại sao những người nơi này đều kỳ quái như vậy.

Người đàn ông đang ôm cánh tay bị gãy của mình, vừa hô đau vừa kêu: "Anh, giết người đàn bà này, ai da..."

Người đàn ông được gọi là anh hét lớn một tiếng, vung nắm đấm lao về phía Kiều hoàng hậu, trong mồm còn mắng: "Mày, con ** này, dám đả thương anh em tao, ông đây giết chết mày".

Kiều hoàng hậu đến nhìn cũng lười nhìn hắn ta một cái, tùy tiện nhấc một chân, hung hăng đá lên cằm hắn ta.

"Răng rắc."

Giống như lại có một thứ gì đó bị gãy.

"A a a a..."

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng bầu trời đêm.

Cha của Kiều hoàng hậu là trấn quốc đại nguyên soái, nàng theo cha tập võ từ nhỏ, võ công lúc ấy so với một vị tướng quân cũng không thấp hơn.

Hơn nữa hậu cung thường có người ám toán nàng, tốc độ phản ứng của nàng cũng cực kỳ nhanh. Đối phó với hai tên lưu manh hoàn toàn không phí sức lực.

Chỉ là nhất thời nàng còn không có thích ứng với tình huống trước mắt, lúc nàng còn chưa nghĩ ra cách đối phó với hai tên lưu manh trước mặt, tên tiểu lưu manh đã vội vã lao qua đây, không quan tâm đến cánh tay bị gãy của mình, dùng cánh tay không bị gãy để đỡ tên đại lưu manh dậy, chạy trốn nhanh như bay.

Hai gã lưu manh này chỉ số thông minh có thấp cũng biết rằng nơi này không thể ở lâu, lại lưu lại chỉ sợ mạng nhỏ cũng không giữ nổi. Sự thật chứng minh, ý tưởng của bọn họ vô cùng chính xác.

Kiều hoàng hậu bình thường trở lại, lúc cuối đầu bỗng nhiên phát hiện bản thân thế nhưng mặc một bộ trang phục vô cùng hở hang.

Toàn bộ bả vai cùng cánh tay của nàng đều hở, váy chỉ che đến ngực, hơn nữa bên trong váy thế nhưng chỉ có một cái quần đùi nhỏ, quần dài cũng không có mặc.

Ở thời đại của nàng, nữ nhân mặc thành như vậy bị nam nhân nhìn thấy là phải gả cho người nam nhân kia.

Nàng nhìn về hướng hai tên lưu manh kia chạy trốn, trong lòng có chút hối hận rồi.

Sớm biết đã bị bọn họ xem hết, hẳn là nên... móc hết mắt hai tên đó mới đúng.

Nhưng trước mắt điều quan trọng nhất là: Rốt cuộc nơi này là nơi nào? Chuyện gì đã xảy ra?

Vừa nghĩ đến những điều này, trong đầu Kiều hoàng hậu bỗng nhiên hiện ra một ít tin tức kỳ quái. Nàng sửng sốt nửa ngày mới hiểu được đó là ký ức của nguyên chủ thân thể này.

Nàng thế nhưng xuyên qua rồi.

Nguyên chủ thân thể này tên là Kiều Na, năm nay vừa lên năm tư. Buổi tối hôm nay cô và bạn trai Triệu Thạc cùng nhau tham gia vũ hội do trường học tổ chức, lúc sau Triệu Thạc đề nghị cùng nhau đi ra ngoài gọi đồ uống chúc mừng một chút. Mặc dù cô cảm thấy đã quá muộn, làm như vậy không ổn nhưng không lay chuyển được Triệu Thạc liền đồng ý.

Lúc hai người đi qua một cái ngõ nhỏ thì gặp hai gã lưu manh chặn đường cướp bóc. Triệu Thạc sợ hãi không nhẹ, quỳ xuống đất xin tha. Hai gã lưu manh muốn hắn lưu lại ví tiền cùng bạn gái, chính mình thì cút đi.

Triệu Thạc cư nhiên thật sự bỏ đi một mình, hơn nữa cũng không quay đầu lại, chạy so với chạy nước rút 100m còn nhanh hơn.

Mà Kiều Na đáng thương, một mình đối măt với hai gã lưu manh, trong lòng cô biết sẽ phát sinh sự tình gì lại vô lực ngăn cản. Bởi vì sợ hãi quá độ mà bị hù chết.

Kiều hoàng hậu đại khái xem một chút ký ức của Kiều Na lập tức bị tức giận không nhẹ.

Cô nàng Kiều Na này rõ ràng chính là một cái bánh bao, bị người bắt nạt khắp nơi cũng không dám lên tiếng, còn có một tên tra nam như vậy làm bạn trai. Nếu đặt người phụ nữ này ở tại hậu cung của nàng trước kia cô ta liền không sống quá ba ngày. Cũng không biết cô ta làm thế nào sống tới lúc này.

Nhưng vô luận thế nào, nàng tiếp nhận thân thể của Kiều Na, cô ấy cũng coi như là ân nhân của nàng. Việc đến nước này, nàng tạm thời chưa có biện pháp trở lại thời đại của mình, chỉ có thể sống sót ở trong thân thể Kiểu Na.

Kiều hoàng hậu -- bây giờ là Kiều Na đang vỗ nhẹ bùn đất trên váy, lúc này mới ý thức được, ở thời đại này, mặc thành như vậy cũng không đáng xấu hổ. Bị đàn ông thấy được cũng không cần phải gả cho đối phương. Mặc dù không bay được nhưng Kiều Na cảm thấy khá xinh đẹp, hơn nữa còn..... rất mát mẻ.

THIÊN HẬU TOÀN NĂNGWhere stories live. Discover now