Chap 1: Đột ngột

842 25 13
                                    

 Sau cơn mưa sẽ có cầu vồng

Author: Vam

Chương I: Đến - Đi

  Đêm nay chắc hẳn sẽ là một đêm khá lạnh đối với Nó, mặc dù trên người Nó đang mặc một chiếc áo len dày cợm. Đêm Giáng sinh, bạn bè gọi điện hỏi han, chúc mừng Nó, Nó chỉ ầm ừ cho qua chuyện rồi tiếp tục với cuộc sống như bao ngày. Giáng sinh là cái ngày xa xỉ đối với Nó, cái ngày mà ba Nó rời xa Nó mãi mãi. Không những thế, thần chết đã bắt mẹ Nó đi. Niềm vui cuối cùng của Nó cũng đã tan biến. Ngày sinh nhất đó, Nó mât tất cả. Nó suy sụp hoàn toàn. Chi - đứa bạn thân duy nhất đã ở cùng Nó trong khoảng thời gian đơn độc ấy. Lúc đó, Nó như một con búp bê vô hồn, chỉ biết ngồi đấy nhìn Chi cặm cụi lo cho Nó mà muốn khóc. Sau khoảng hai ngày, Nó tự mình vượt qua khoảng thời gian đó trong sự ngỡ ngàng của Chi. Nó bắt đầu thay đổi mọi thứ, kể cả tính cách của Nó, một đứa hay cười, được xem là linh hồn của sự lạc quan, vậy mà bây giờ Nó trở nên lạnh lùng, xa cách hơn bao giờ hết. Cứ như mọi cảm xúc trong Nó đã chết vậy. Nhưng đó là câu chuyện của ba năm về trước, còn hiện giờ, Nó đã biết cười, biết khóc và...biết giấu cảm xúc. Chính Hắn đã tao ra điều kì diệu ấy.

  Hắn tên Thiên Huy, sinh vào một ngày đầu tháng tám, khá nóng tính và thẳng thắn. Tuy vậy nhưng trong túi Hắn lúc nào cũng chứa đầy kẹo để dỗ Nó mỗi khi Nó giận. Hắn khá là bình thường, ý Nó là Hắn chẳng có gì đặc biệt ngoài cái học giỏi. Đầu năm lớp 11, cô xếp Hắn ngồi chung với nó. Hắn bắt chuyện, còn Nó thì cứ ầm ừ, tỏ vẻ cảm thấy phiền phức nhưng trong thâm tâm Nó thì lại muốn nói chuyện với ai đó, như Hắn là một vídụ chẳng hạn

- "Chào cậu. Tớ là Thiên Huy, nghe tên hay chứ? À mà cậu tên gì? Chắc là một cái tên khá hay đấy! "

- "Băng Di"

- "Ồ, cái tên nghe độc nhỉ? Lần đầu tớ nghe cái tên đấy, khá là hay

- "Ừ, cảm ơn"

- "Tớ thích tên của cậu, Băng Di à"

- "Ừ"

- "..."

  Nó là thế, dễ gây mất hứng cho người khác và chính điều đó khiến Nó ít bạn hơn. Sau tiết Hóa chán chường ấy, Nó lại đâm đầu vào ba cuốn sách Anime Nhật mà mấy đứa lớp Nó cho là nhảm nhí, Nó đeo dây phone, ngân nga theo giai điệu của bài hát Magical Mirror yêu thích. Hắn nhìn Nó như sinh vật lạ nhưng Nó mặc kệ, điều này khá quen đối với Nó rồi

- "Nghe gì đấy?"

- "Magical Mirror của Kagamine Rin"

- "Chiếc Gương Thần Kì? Hay không? "

- "Rất hay, nghe chứ? "

  Rồi Nó đút tay phone bên kia vào tai Hắn, nhìn Hắn, chờ xem biểu hiện của Hắn. Chắc lại là giống mấy đứa trước, bỏ tai nghe ra và lựa lý do ra chỗ khác. Đấy, Nó nói có sai đâu, Hắn bỏ tai nghe ra, Nó nhếch môi, nhưng câu nói của Hắn đã làm Nó sững người

Sau cơn mưa sẽ có cầu vồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ