"Ọe....", hơn hai tuần rồi, đêm nào cũng bị tiểu quỷ quấy phá. Cứ đến nửa đêm lại bật dậy ôm bụng chạy vào phòng tắm, một đêm ba lần xem như là ít.-Tiểu Ân... Uống chút nước đi...-hắn rất nhanh đã rót sẵn cốc nước, sau khi đỡ cậu từ phòng tắm ra liền đưa cho cậu.
-Ừm...-cậu gật đầu, cứ toàn nôn khan, thật khó chịu mà.
-Đến đây....-hắn tựa vào thành giường, dang hai tay chờ cậu.
Cậu đi đến ngã nhào vào lòng hắn mệt mỏi, sắc mặt cũng tái đi mấy phần.
-Nhĩ àaaaaa....-cậu ôm hắn cứng nhắc, vùi đầu vào ngực hắn nhăn mặt như sắp khóc.
-Khó chịu đến thế sao?-hắn xót xa.
-Ừmmmm...-cái đầu nhỏ gật gật, hắn cảm giác được lòng ngực mình ướt ướt càng đau xót hơn.
-Ngoan nào, đừng khóc...-hắn lật người cậu lại, để cậu lọt thỏm trong lòng mình, nhẹ nhàng xoa xoa cái bụng có chút to ra của cậu.
-Bảo bảo ngoan nào... Đừng quấy baba nữa... Con xem con quậy baba con thành dạng gì rồi này?-hắn vừa xoa vừa răn dạy tiểu quỷ kia.
Đầu cậu dựa hẳn vào hõm vai hắn, mi mắt khép hờ, một tay được siết chặt, tay còn lại đặt trên bụng mình. Bỗng chốc nước mắt lại rơi xuống.
Hắn nhìn thấy mà đau lòng. Cậu từ lúc sinh ra dù không phải con của vợ cả, luôn bị ức hiếp nhưng chưa bao giờ rơi một giọt nước mắt, luôn kiên cường không khi nào khuất phục. Thế mà bây giờ vì hắn mà rơi lệ thành ra như vậy...
Xoa được một lúc, cảm giác bảo bảo không náo loạn nữa, bảo bối cũng thiếp đi, hắn nhẹ nhàng kéo chăn lên phủ qua người cậu, để cậu dựa hoàn toàn vào người mình mà ngủ.
"Bảo bối... Để em chịu khổ rồi...", hắn hôn nhẹ lên má cậu rồi thầm nghĩ.
Một đêm đó rốt cuộc cậu đã bình yên ngủ đến sáng. Ánh mặt trời hắt qua cửa kính đánh thức cậu. Đôi mi khẽ động, nhìn rõ một lượt xung quanh rồi lại mỉm cười nhẹ khi thấy mình nằm trong lòng hắn.
-Chào buổi sáng Tiểu Ân...-hắn không biết tỉnh từ khi nào, nắm lấy tay cậu rồi hôn lên đó một cái nhẹ nhàng.
-Chào buổi sáng...-cậu cũng nhướng người lên hôn vào má hắn.
-Chào buổi sáng nhé bảo bảo của daddy!-hắn lại xoa xoa bụng cậu, lòng cứ sợ nó không biết lên cơn lúc nào lại làm loạn nữa.
...
Một tháng đầy gian khổ đã kết thúc, hiện tại cậu đã không còn nghén và hơn nữa là ăn rất nhiều.
Hắn thì ngày ngày theo mẹ mình học nấu ăn, vì sắp tới bên phía tổng công ty của hắn sẽ có một kế hoạch đầu tư lớn, mà Tiểu Ân chỉ vừa hết nghén nên hắn không yên tâm lắm, giao kế hoạch kia cho Bảo Bảo và ba hắn. Vài hôm nữa thì ông phải sang Pháp làm việc với tổng công ty, đương nhiên bà Vương cũng sẽ theo. Thế nên hắn phải hì hụt học nấu nướng để phục vụ cho vợ bảo bối trong thời gian gian bà không có ở nhà.
-Mẹ à cái này làm sao?
-Mẹ à cái này như thế nào?
-Mẹ à làm thế này phải không?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển Ver]{Jackmark}XEM EM CHẠY ĐI ĐÂU
FanfictionCp chuyển ver: Vương Gia Nhĩ × Đoàn Nghi Ân. Cp gốc: Hoàng Cảnh Du × Hứa Ngụy Châu ( Au: @Diep_Mong_Tu) Thể loại: đam mỹ, 1×1, sinh tử văn, HE. Nội Dung: Hôn nhân được ba mẹ sắp đặt, Vương Gia Nhĩ và Đoàn Nghi Ân chỉ còn cách nghe theo. Tuy đã kết h...