Chương 3

6.4K 487 23
                                    

Tuy rằng khoa học kỹ thuật thế kỷ 21 phát triển cao, nhưng con người vẫn chưa có khả năng điều khiển thời tiết.

Vì thế, chuyến bay bị dời lại do có bão là việc bình thường.

Hạ Lâm là người duy nhất đi công tác cùng tổng giám đốc, cậu mặc kệ mệt mỏi để tăng ca xong việc trước giờ lên máy bay. Sau đấy cậu ngơ ngác ngồi trong phòng chờ, nhìn tổng giám đốc đáng kính của chúng ta cầm máy tính xách tay, nghiêm túc xử lí công vụ như đang ngồi trong văn phòng.

Theo trải nghiệm của cậu từ trước tới nay, kể cả khi đi công tác cùng tên khốn yêu công việc như Khải Ân, cả hai cũng chưa từng bay vào buổi tối. Nếu có cuộc họp gấp ngay ngày hôm sau, bọn họ chỉ cần xuất phát trước nửa ngày mà thôi.

Hai tiếng đồng hồ thật dài và nhàm chán qua đi, Tiết Trạch Nam bất động như núi không hề cảm thấy nôn nóng hay khó chịu, Hạ Lâm không kìm được nữa.

Cậu hỏi: "Giám đốc Tiết à, cho tôi hỏi, tại sao chúng ta lại phải xuất phát vào buổi tối thay vì đi trước nửa ngày?"

Suy nghĩ của Tiết Trạch Nam bị gián đoạn, anh ngẩng đầu, liếc Hạ Lâm. Nhưng anh ta không trả lời mà lại tiếp tục chú tâm vào làm việc.

Ngay lúc Hạ Lâm tưởng đối phương không muốn trả lời, anh ta nói: "Nhiều việc bận."

Hạ Lâm: "...."

Tiết Trạch Nam nói: "Còn quá nhiều việc phải làm, nếu không làm xong trong buổi chiều thì sẽ bị chậm hai ngày. Vậy cho nên, cậu phải vất vả tăng ca để kịp giờ lên máy bay với tôi."

Hạ Lâm: "Không vất vả, không hề, đây là việc tôi phải làm, phải làm mà."

Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Tổng giám đốc không thể giả vờ giúp tôi tí được à, rồi cả hai có thể lười biếng một buổi chiều! Một buổi chiều thôi!

Ông đây đẹp hơn Omega: Cậu lao đến trước mặt anh ta rồi gào lên: Tổng giám đốc! Tôi không phải trẻ con! Sao tôi phải còng lưng tăng ca để kịp giờ bay chứ! Tôi cần được tăng lương!

Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Tăng lương cái gì, quan trọng là bay vào buổi tối rất dễ lỡ chuyến bay! Bây giờ còn chưa bay đây này.

Những kẻ phát tình thật ngu ngốc: Ố là la, thật ra sếp muốn trải qua một đêm tuyệt vời khó quên trong phòng chờ  sân bay với cậu thôi mà.

Ông đây đẹp hơn Omega: Hắn ta thành công rồi, quá rõ ràng.

Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Một đêm tuyệt vời khó quên cũng không thay đổi được thành kiến của tôi về tên đấy đâu!

Ông đây đẹp hơn Omega: Quên đi, lúc trước cậu cho kẻ kia điếm cực âm luôn, sau đấy thì...

Hạ Lâm không phải Lâm Hạ: Trẫm sủi đây!!!

Thục tế là Hạ Lâm vẫn chưa lên máy bay, thông báo hoãn chuyến bay vẫn còn đấy, không thay đổi tí nào.

Hạ Lâm không muốn tiếp tục nói chuyện, thậm chí không muốn thấy bất kỳ tin tức nào về Khải Ân.

Được rồi, cậu thừa nhận, họ quen nhau cũng lâu rồi, xoắn xuýt hết một tháng mới định chấp nhận lời tỏ tình, sao cậu có thể chịu được việc bị lừa như thế đây.

(Đam mỹ-Edit) Tiền nhiệm đều là AlphaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ