donghyuck, pjs

992 64 0
                                    

death and grief, implied character death

lộng gió. đào rơi quanh quẩn. mái tóc kẹo bông và gò má xanh màu nắng. mây ngàn lơ lửng. và tôi chìm sâu trong tiềm thức. những mảng tàn tro vương vãi. nghĩa trang trắng. đá đen. anh ở đấy, mỉm cười. đá kề da thịt. lạnh. lạnh thấm vào xương. đôi dòng nong nóng chảy dài. anh hát một điệu ballad. còn tôi thì chết, chết dần, chết dần. anh ơi, anh đâu rồi?

anh ơi.

anh ơi.

anh thích màu đen. anh thích những hố sâu xoắn ốc ngoài vũ trụ. anh thích sách gọng vàng. anh thích tự do. rồi anh chìm xuống nơi rìa vũ trụ nho nhỏ của anh. tự do. như anh mong muốn. với đôi cánh gọng vàng.

da thuộc. những trang giấy ố vàng. bút lông vũ. ô nhạc trống. toang hoác. như tim anh. như tim tôi. như vũ trụ nho nhỏ.

ao xanh. thường xuân phủ rợp góc rào. tôi thì thầm. những ước nguyện. anh và tôi. anh nằm dài, lười nhác. nắng ngập đỉnh đầu. tràn cả qua vai anh. tràn cả mi mắt tôi. chói lọi. màu anh đào phủ môi anh, rồi phủ cả môi tôi.

"donghyuck."

anh có biết tội lỗi là gì không?

đôi dòng kinh thánh rách toạc. đầu đề mạ vàng ròng. như anh thích. sau đó, chảy tràn trên nền đất. lấm trên đất xém.

tóc anh đen. như anh thích. rồi một ngày anh là cả một cây kẹo bông. tôi thích kẹo bông.

anh ơi, anh ơi, anh biết không? em sẽ chết vì anh, sống vì anh, tồn tại vì anh. khi anh còn đây, chỉ khi anh vẫn còn đây.

Những ngày nắng đẹp | ALLHYUCKNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ