Yêu Lại Lần Nữa

763 18 3
                                    

Thẳng đến tháng 3.

Tâm lần đầu gặp Triệu Trấn là tại cửa hàng sách của cô.

Lúc đó là ban đêm, cô đang ở cửa hàng sách đối chiếu sổ sách, thu chi, Triệu Trấn đột nhiên xông tới, vừa nhìn thấy cô đã quát lớn: “Tâm, mẹ khiếp, cô còn có chút lương tâm nào không?”

Tâm ngồi ở quầy thu ngân, bị hét lớn, giật mình quay lại, nghi hoặc nhìn người vừa đến hỏi: “Anh là ai?”

“Cô muốn chia tay thì cứ nói thẳng ra! Nếu từ đầu cô lưu lại nửa lời cho cậu ta, có lẽ cậu ta đã không ngốc nghếch chờ đợi cô mòn mỏi như vậy! Cô năm đó không nói tiếng nào rời đi, đem cậu ta ném lại đó, cô có biết hay không mỗi ngày cậu ấy như kẻ điên đi khắp hang cùng ngõ hẻm tìm cô, cậu ấy không gọi được cho cô, tra không được tin tức của cô, liền không dám rời Vân Nam, đi khắp Vân Nam dò hỏi tung tích của cô, cơ hồ lật tung đất Vân Nam rồi, vậy mà vẫn không tìm thấy cô, cậu ấy còn một mình một người ngồi ở đầu cầu khóc.”

“Khai giảng, trường gọi điện thoại triệu tập, cậu ấy bắt buộc phải đi. Sau này trở về cậu ta đoạn tuyệt tất cả bằng hữu thân quen, bởi vì cảm thất là tại bọn họ khi dễ, cô lập cô mới khiến cô đau lòng mà ra đi, nhưng càng như thế cậu ấy càng tự trách mình nhiều hơn, cậu ấy trách mình không đủ sức bảo vệ cô, dù cô nhẫn tâm ném cậu ta lại một mình, cậu ấy cũng chưa bao giờ hận cô, những năm nay, cậu ấy một mực áy náy, tự trách. Cậu ấy nói với tôi, chờ tìm được cô, phải che chở cho cô thật tốt, nhất định không để bất kì ai khi dễ, tổn thương cô.”

Triệu Trấn mắt đỏ ngầu:

Tâm mặt đã đẫm lệ, “Anh đến cùng là muốn nói gì?”

“Tôi muốn nói gì? Tâm, cô biết Minh Hưng những năm nay sống như thế nào sao? Cậu ấy đời này không may thích cô, cô bỏ rơi cậu ấy, cậu ấy là kẻ ngốc, nhất định muốn chờ cô, chờ đến 8 năm, chờ đến khi cô nói cho cậu ấy biết cô chưa từng nghĩ đến cậu ấy, chờ đến khi tận mắt thấy cô cùng người khác!” Triệu Trấn mắt đã ướt nhòe, hắn hung hăng lau nước mắt, giọng nghẹn lại: “Tâm, tôi hôm nay đến tìm cô, không phải chuyện gì khác, chỉ xin cô khuyên Minh Hưng một chút, để cậu nghỉ ngơi thật tốt, trong khoảng thời gian này, mỗi ngày đều làm việc quá sức, không ăn không nghỉ, như thể không cảm nhận được gì nữa rồi, tôi sợ cơ thể cậu ấy không thể chịu được…” Triệu Trấn nói, thanh âm có chút nghẹn ngào, “Cô không thích cậu ấy cũng được, nhưng nể tình hai người đã từng bên nhau, cũng đã từng yêu, cô đi khuyên bảo một chút, để cậu ấy quên cô, hảo hảo nghỉ ngơi, sinh hoạt cho tốt.”

Tâm lái thẳng xe đến công ty Minh Hưng, lúc này khuôn mặt cô đầm đìa nước mắt, nước mắt thi nhau rơi ướt đẫm áo.

Cô đưa tay lau mặt, nước mắt lại thi nhau chảy ra, làm sao cũng không ngừng lại được.

Cô không biết từ lúc nào mà cô trở nên thích khóc thế này.

Giống như dính vào việc liên quan đến Minh Hưng, cô liền không cách nào khống chế cảm xúc của bản thân.

Xe dừng lại ở bên ngoài công ty Huỳnh Thị, xuống xe, cô cơ hồ chạy vội vào đại sảnh.

Chờ gặp Minh Hưng cô nhất định phải mắng anh, tại sao cứ nhất định phải tra tấn cô mới chịu được.

[ Hoàn ]-[ Edit ]-[ Chuyển Ver ] - Động Tâm Vì Em Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ