CHƯƠNG 5: KHÔNG HƠN

14 4 0
                                    

Yeonwoo sinh hoạt luôn đơn giản, thời gian bây giờ với trước đây cũng giống nhau, viết bản thảo, đi ăn và đi ngủ, giống như Taehyung chưa từng xuất hiện

Có đôi khi cô nghĩ không ra, tại sao lại ở lại thành phố B, đã từng có khoảng thời gian, cô rất muốn đi khỏi cái thành phố này, nơi mà cô được cảm nhận điều vui vẻ nhất cũng khó trải qua nhất.

Cuối cùng, cô vẫn là lựa chọn ở lại, Nayeon hỏi cô có phải đang đợi Taehyung hay không, ngay cả Yoongi cũng hỏi cô như vậy, Yeonwoo nói không có. Thế nhưng khi thời điểm cô thấy hắn, cô liền hiểu rằng cô đang đợi hắn, chỉ là ước nguyện ban đầu thay đổi, cô muốn một cái kết quả mà thôi.

Muốn...gặp lại hắn một lần, không hơn.

Cô sẽ như trước vẫn đi quán cà phê kia, cô đối với quán cà phê đó có cảm giác đặc biệt, lúc vừa mới tốt nghiệp, trong lúc vô tình thấy được quán cà phê này, không lớn nhưng lại rất đặc biệt, chiêu bài là nồng đậm màu cà phê, hai chữ "Bỉ Ngạn" màu trắng vô cùng bắt mắt, xuyên thấu nhìn qua tấm cửa thủy tinh trong vắt là một mảnh màu ấm.

Cô lúc đó trong đầu chỉ có một suy nghĩ, hắn ở bên kia Thái Bình Dương, có một quán cà phê như vậy hay không? Yeonwoo liền lập tức đẩy cửa đi vào, chọn một chỗ cạnh cửa sổ để ngồi, cô rất ít khi uống cà phê, chỉ gọi một cốc nước trái cây, liền lẳng lặng ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngày đó cô tại quán cà phê ấy ngồi cả một buổi chiều, đến khi mặt trời lặn mới về nhà.

Từ đó, ngoài nhà trọ nhỏ thuê bên ngoài, quán cà phê "Bỉ Ngạn" kia liền thành nơi cô đến mỗi khi đi làm về, cô thường xuyên cầm một quyển sách, lẳng lặng ngồi ở trên ghế sa lon, cô có thể ngồi cả ngày. Hoặc là mang theo máy tính xách tay của mình, ích ích ba ba gõ bàn phím đánh bản thảo, chỉ là thỉnh thoảng có lúc ngừng lại, suy nghĩ chỉ biết phiêu rất xa, đại khái là Bỉ Ngạn.

Chủ quán cà phê là một đôi vợ chồng, chỉ so với cô là lớn hơn ba tuổi, thời điểm Yeonwoo mới đi quán cà phê đó, quán cà phê của bọn họ thực ra mới kinh doanh được một năm, mà bọn họ cũng vừa mới kết hôn một năm.

Thường xuyên qua lại, cô đối với đôi vợ chồng này trở nên quen thuộc, sau mới biết bọn họ là bạn học thời đại học, tốt nghiệp sau một năm liền kết hôn, lúc đó Yeonwoo nghiêm túc nói một câu: "Thật tốt."

Bà chủ quán cà phê Jessica bưng một phần hoa quả đưa tới trước mặt Yeonwoo, ngồi xuống ngay trước đối diện cô, mà cô lại không hề có cảm giác, tầm mắt còn đang nhìn phía ngoài cửa sổ, cô đã nhìn hơn 2 giờ đồng hồ.

"Yeonwoo, em có chuyện gì phải không?"

Yeonwoo thu hồi ánh mắt, suy nghĩ vẫn còn đang miên man, cô kéo kéo khóe môi, "Em không sao, sao chị lại hỏi như vậy?"

"Bộ dạng của em bây giờ cùng với ba năm trước đây tới quán của tụi chị là một dạng,nhưng lại có điểm không giống lắm."

Jessica vẫn nhớ, ba năm trước đây thời điểm Yeonwoo lần đầu tiên đến quán bọn họ, chỉ có một mình cô ngồi cạnh cửa sổ trong góc phòng, yên lặng nhìn ngoài cửa sổ, lại có một loại cảm giác cô đơn.

𝐓𝐀𝐄𝐖𝐎𝐎  ✦ GIỮA NHỮNG NHỚ QUÊNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ