Chương 24: Trâm Hoa đại hội (lục)

276 4 1
                                    

Tiếng trống qua đi, mọi người đều nhao nhao hô khẩu hiệu môn phái mình tất thắng. Trong lúc nhất thời trong tràng tiếng ồn ào mãnh liệt, nói gì cũng dừng không được.

Chử Lỗi chậm rãi đứng dậy đi lên đài, tay phải hơi hơi vung lên, chỉ một động tác này, liền khiến cho âm thanh trong tràng đột nhiên đình chỉ, yên lặng ngay cả một cây kim rơi xuống đều có thể nghe thấy rõ ràng.

Toàn Cơ biết người lại muốn nói một vài lời, những người lớn bất kể trước khi làm chuyện gì, đều thích nói vài lời a.
Nàng không thích nghe những thứ đó, cứ lôi kéo Linh Lung nói cho nàng nghe thêm nhiều tin tức nho nhỏ.
"Nghe nói Điểm Tình cốc Dung cốc chủ, lúc còn trẻ là con cái phú gia, cưới tam thê tứ thiếp đó nha! Kết quả đến tuổi trung niên hắn bỗng nhiên muốn tu tiên, liền dứt khoát vứt vợ bỏ con, đi tới Điểm Tình cốc. Ba người thê thiếp của hắn mang theo hài tử đuổi đến, kết quả hắn cư nhiên nhẫn tâm một người cũng không nhìn. Nam nhân nha. . . . . . Chậc chậc ~~"
Linh Lung nói đến rung đùi đắc ý, giống như nàng quả thực đã nhìn thấy qua.
Toàn Cơ nhịn không được hỏi: "Sau này thế nào? Hắn thủy chung không nhìn các nàng sao?"
Đỗ Mẫn Hành một lỗ tai nghe sư phụ nói, một lỗ tai nghe các nàng nói tin tức nho nhỏ, nghe đến đó, hắn liền thấp giọng nói: "Cuối cùng trong đó có hai thê thiếp cư nhiên bị hắn nói động, cam nguyện ở lại Điểm Tình cốc cùng nhau tu luyện thành tiên. Còn lại một người. . . . . . Một mình mang theo các hài tử về nhà, nghe nói không quá một năm liền bệnh chết."
Toàn Cơ không khỏi im lặng.
Linh Lung cười lạnh nói: "Nam nhân đều ích kỷ như vậy. Vứt vợ bỏ con cư nhiên cũng muốn thành tiên, không biết vào thời điểm hắn thành tiên lão bà đã chết kia có tới tìm hắn hay không!"
Đỗ Mẫn Hành nhíu mày: "Linh Lung, Ngươi nói nhỏ một chút! Thị phi của thế hệ trước, ngươi rõ ràng bao nhiêu?"


Linh Lung bị hắn rống như vậy, trợn tròn mắt muốn phát tác, nhưng vừa nghĩ đến tình huống hiện tại đặc thù, đành phải đem hoả khí nghẹn trở về, bĩu môi không nói.
"Đại sư huynh. . . . . ." Toàn Cơ khuyên một câu.
Đỗ Mẫn Hành lắc lắc đầu, "Vô luận cách làm của Dung cốc chủ có thỏa đáng hay không, đều là chuyện của hắn. Người bên ngoài không tư cách xen vào. Huống chi hắn nay đã có Sở thành, ở trong cao thủ các phái lại là nhân vật đức cao vọng trọng. Nhân sinh khó tránh khỏi lạc lối, hắn chí ít về sau đã đi vào chính đạo, chúng ta chỉ là những tiểu bối, sao có thể vọng luận?"
Toàn Cơ biết rõ vị đại sư huynh này hoặc là không nói lời nào, hoặc là liền thao thao bất tuyệt, vừa nghĩ tới hắn cùng mình thảo luận vấn đề này liền mấy canh giờ, da đầu nàng liền run lên, nhanh chóng ngắt lời: "A. . . . . . Cái kia, đại sư huynh, ngươi xem! Phụ thân hình như nói xong rồi!"
Quả nhiên Chử Lỗi đã nói xong, tiếp theo sau Quỳ bì đại cổ (trống to làm bằng da Quỳ)(*) ở bốn góc lại vang lên, Điểm Tình cốc Dung cốc chủ lấy ra một cái hộp nhỏ vuông vức, cất cao giọng nói: "Bắt đầu bốc thăm!"
(*) Quỳ: một loài sinh vật giống loài rồng trong truyền thuyết xưa.
Bởi vì vừa rồi nghe xong câu chuyện của Linh Lung, Toàn Cơ nhịn không được nhìn hắn vài lần, chỉ thấy hắn đầu tóc bạch kim, mặc trường bào bằng vải gấm màu nâu được chế tác tinh xảo, quả nhiên trong lúc giơ tay nhấc chân khí phái cùng những người khác bất đồng, hơn nữa khuôn mặt thật tuấn lãng, được xưng tụng bốn chữ 'đồng nhan hạc phát' ( ý nói già nhưng tráng kiện khoẻ mạnh) quả không sai.
Lại không biết hai thê thiếp đi theo đến tu tiên kia có ở đây không?
Toàn Cơ ở đây nhìn bao quát một vòng, bên trong nội tràng được bố trí một hàng ghế mềm, chuyên để chuẩn bị cho các trưởng lão đường chủ tiền bối các phái, Thiếu Dương phái còn lại sáu đường chủ đều ở nơi đó. Những người được phân công làm những trọng tài của lôi đài, có quyền sinh sát từ trận đầu đến trận thứ ba.

Lưu Ly Mỹ Nhân Sát ( quyển 1) EditNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ