Triệu Khoát bắn xong liền rút ra ngoài, dương vật đỏ tím thô tráng cao lớn hơn 14cm rũ ở dưới háng.
Trên giường tuy rằng Vu Mị không có thỏa mãn, nhưng cô vẫn để cậu trai kia đi rồi.
Chứa đựng một bụng tinh dịch lái xe về đến nhà, trong nhà Chu Thành Đông đã sớm trở về, nhìn thấy cô, anh thuận miệng nói: "Đã trở lại."
"Ân... Ân..." Vu Mị vì chột dạ mà không dám nhìn thẳng anh, cô đần độn đi lên lầu hai, ở trong phòng ngủ thay áo tắm dài liền vào phòng tắm.
Ngồi dưới vòi sen, cô che lại mặt, trong lòng hoảng loạn không thôi, cô sợ Chu Thành Đông biết chuyện cô mượn giống, lỡ đâu chuyện tình bại lộ, hậu quả cô không dám tưởng tượng, cho nên cô nhất định phải nghĩ ra kế sách ứng phó.
Bạch Chỉ đi đến cửa phòng tắm, cô nghe được tiếng khóc đè nén, nghe thanh âm, người bên trong có lẽ là Vu Mị.
Không biết vì cái gì, nghe thấy Vu Mị khóc, cô có một tia bất an, sẽ không xảy ra chuyện gì đi?
Bạch Chỉ đang do dự có nên nói cho Chu Thành Đông nghe hay không, cho nên ngày hôm sau khi ngồi xe của anh đến công ty, cô nhiều lần muốn mở miệng, nhưng lại ngậm lại miệng.
Tới kho hàng, cô liền bắt đầu hối hận, vẫn là nên nói cho anh biết.
Giữa trưa khi ăn cơm Bạch Chỉ không gặp anh, cô đi lên lầu mười, anh cũng không ở văn phòng, thư ký trực ban nói cho cô biết anh đang ở sân thượng.
Sân thượng? Giờ này lại đi lên sân thượng, anh không phải là đồ ngốc chứ.
Chu Thành Đông nằm trên ghế dài ở sân thượng, anh nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe thấy tiếng bước chân thật cẩn thận, anh mở mắt ra nhưng lập tức nhắm lại, anh biết là cô đến.
Bạch Chỉ đi qua, người đàn ông trên ghế dài đã ngủ rồi, cô quan sát một lượt từ trên xuống dưới, phát hiện anh thật sự rất cao, chân ở trên ghế dài cũng bị thừa ra ngoài không có chỗ gác, cô chậm rãi tới gần, có lẽ do anh ngủ quá mức yên tĩnh, cũng có thể là do anh muốn để cho cô muốn làm gì thì làm, cô nhẹ nhàng sờ soạng môi anh một chút.
Thật mềm, giống như cô nghĩ.
Chu Thành Đông vẻ đẹp nồng đậm mùi vị đàn ông trưởng thành, diện mạo là điển hình của người phương bắc, hô hấp anh nhè nhẹ, lúc cô gái đụng chạm vào môi, liền sinh ra một dòng điện mãnh liệt chạy dọc toàn thân.
Bạch Chỉ quên mất mục đích khi đến, cô lại sờ soạng khuôn mặt anh, anh ngủ ngon như chết, thế nhưng không phản ứng gì, lá gan lớn lên, cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, muốn ghi lại hình dáng lúc anh ngủ, đem cameras nhắm ngay anh, còn chưa kịp quay anh đã mở mắt.
"Nhóc con dâm đãng, dám quay lén ta." Chu Thành Đông đem cô gái kéo lại gần.
Bạch Chỉ bị dọa rồi, con người đáng giận này dám giả bộ ngủ.
Chu Thành Đông đoạt lấy di động trong tay Bạch Chỉ, nói: "Con muốn quay video, ta giúp con!"
Bạch Chỉ còn chưa kịp phản ứng anh đã đem cô đè ở trên ghế dài, váy bị xốc lên, lộ ra hai chân thẳng tắp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cấm Kỵ H] Nghiện - Edit
Ficción GeneralHán Việt: Thượng ẩn Tác giả: Tứ Khuyết Nhất Convert: Vespertine Editor: Đào Tử Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Ngược luyến, Vườn trường, Dưỡng thành, Đô thị tình duyên, Trâu già gặm cỏ non, Cường thủ hào đoạt, 1x1. S...