Chapter 25 : Kẻ thách thức

159 26 3
                                    

-" Kẻ mạnh hơn ta ư ? Vớ vẩn thật."

Ngồi trong một căn nhà gỗ hai tầng trông có vẻ khá sang trọng, Himitsu Suigio đặt chén hồng trà xuống mặt bàn, tuy rằng hắn đang mỉm cười một cách hiền dịu, thế nhưng với những kẻ đang co ro ở trước mặt hắn, thì trông hắn lại chẳng khác nào một con quỷ đang sục sôi máu chiến đấu.

Mà nói thế cũng đúng, Suigio chính xác là một con quỷ, con quỷ mạnh thứ hai chỉ sau Kibutsuji Muzan, Chúa của các Thượng Huyền trong truyền thuyết, chẳng ai có thể ngờ được một người đàn ông cao ráo mạnh mẽ thế này lại là một con quỷ, và vẻ ngoài của hắn đã đánh lừa không biết bao nhiêu người, dĩ nhiên, hầu hết những người đó đều nhanh chóng bị giết và ăn thịt cả.

Suigio là một kẻ tàn nhẫn, thừa kế ý chí của Muzan, thế nhưng thay vì giết thẳng rồi ăn thịt người, hắn còn có sở thích bệnh hoạn là tra tấn nạn nhân bằng đủ kiểu hình thức khác nhau. Đó cũng là lý do tại sao thuộc hạ của hắn sợ hắn tới vậy.

-" Hắn là ai ?"

-" Một kẻ tới từ phương Bắc, là Thượng Huyền Lục Kushiki, thưa chủ nhân."

-" Ngươi đùa ta đó hả ?!"

Trong giây lát, cốc trà vỡ tan tành, Suigio trừng trừng nhìn về phía tên thuộc hạ với ánh nhìn giận dữ, và không chỉ một tên, những tên khác cũng phải lui ra sau mấy mét, hẳn chủ nhân của bọn chúng không tin vào chuyện như thế này. Âu cũng là chuyện dễ hiểu, đến cả Thượng Huyền Nhất hắn còn hạ được dễ dàng, thì lấy đâu ra chuyện có một Thượng Huyền Lục mạnh hơn hắn được ?

-" Không, chúng thần không nói dối."

-" Phải đó ạ, chính miệng Kokushibou - Dono và Douma - Dono đã nói thế."

Đáp lại những lời đó, Suigio bĩu môi :

-" Cái miệng Douma thì không đáng tin cho lắm, nhưng Kokushibou thì ... ái chà, chuyện này có vẻ khá khó tin đấy chứ ?"

Vì Kokushibou không nói dối bao giờ, thế nên Suigio khá tin tưởng hắn ta, vậy nên hắn cũng khá bất ngờ khi nghe tin có người đủ khả năng mạnh hơn mình.

Một " Chúa của các Thượng Huyền mới ", kiểu kiểu vậy, thế nhưng Suigio lại không thích bất kì ai mạnh hơn mình, ngoại trừ Ngài Muzan - Sama. Tính kiêu ngạo của hắn thì ai mà kể cho hết ? Và thế là Suigio thở ra một hơi dài, hắn lấy một cốc trà khác và uống.

-" Xem chừng ... ta sẽ có một trận đấu nhanh gọn chăng ? Một trận đấu nhảm nhí với một Thượng Huyền Lục ? Nghe vừa hài vừa hay."

-" Có thể lắm ạ, nhưng thần nghe nói hắn mạnh bẩm sinh."

-" Làm gì có chuyện đó, người ta ra xã hội làm ăn bươn trải, có làm thì mới có ăn, không nghe cái câu cần cù bù siêng năng hay sao ?"

Và như thế, Suigio mỉm cười.

Một nụ cười trông rất hiền từ và nhân hậu, thế nhưng chẳng ai đoán được phía sau cái gương mặt đó đang toan tính điều gì.

**

Chết thôi.

Tôi đã nghĩ vậy và định dùng dao cứa cổ mình.

[ Đồng nhân ] Kimetsu No Yaiba : Dưới màn đêm [ Project II ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ