TRUYỆN DỊCH
Khi gả về nhà anh, chị mười sáu, anh lên năm tuổi. Anh là con độc đinh, cha mẹ quý hơn vàng, chỉ tiếc anh quá nhiều bệnh tật.
When she became the daughter-in-law in their family she was 16 and he was 5. Being the only child, he was the most valuable treasure of the family. The only problem was that he suffered from multiple health issues.
5. Nếu có kiếp sau / If there is another Life
Anh ở lại thị trấn dạy học, chị ở nhà làm ruộng. Họ có với nhau một con trai một con gái.
He successfully applied for a teaching job in a local secondary school. She continued her work as a farmer and a housewife. They had a son. And then a daughter.
Sau này, anh đến khu mỏ dầu dạy học, lên chức hiệu trưởng một trường Trung học nhờ vào bằng cấp và kinh nghiệm dạy học của mình. Vì hộ khẩu, con cái vẫn để ở nhà cho chị nuôi nấng. Sau khi nhập được hộ khẩu, anh về quê đưa vợ con lên trường.
After that he was seconded to a secondary school in an oil field where he was then promoted to the principal position thanks to his qualifications and instructional experiences. The family members were apart because of the household member policy. She took care of the children at home. When he had completed the related procedures the whole family reunited in the new living place.
Các giáo viên trong trường cũng đến giúp hiệu trưởng dọn nhà.
Some teachers in his school came to lend the family a hand in deploying the house furniture.
Có một giáo viên bộc tuệch chạy ra nói: “Hiệu trưởng, sao anh đón mẹ và em trai lên ở mà không đón cả chị nhà và các cháu luôn?".
A teacher looking thoughtful rushed to him and said honestly, “Mr Principal, why do you invite your mother and brother to the new house but not your wife and children?”
Một sự im lặng bao trùm, mọi người đều ngoái đầu nhìn chị. Lúc ấy, mặt chị sượng trân trân, không biết nên nói gì, chị cười méo mó, nhìn anh biết lỗi.
There was a total silence. Other teachers turned to his wife. Her face stood still. There was no emotion. She remained silent. And she then turned to him with a wry smile. It seemed she was begging for his pardon for that unexpected embarrassment.
Anh ngoái đầu nhìn chị, nói với tất cả mọi người với giọng chắc nịch: “Chị các chú đây. Có cô ấy mới có tôi ngày hôm nay, thậm chí cả tính mạng tôi".
He looked at her fondly. And he said loudly enough to all people around them, “She’s my wife. Mrs Principal. She’s the one who created my life. You couldn’t have me here without her.”
Chị nghe anh nói, mắt chị dâng lên toàn là nước mắt.
On hearing his words, tears came blurring her eyes.
Năm tháng trôi qua như bài ca, tình yêu như ngọn lửa.
Time flew as quickly as pieces of happy songs. And their love remained as strong as the new flame.
Bây giờ chị đã bảy mươi hai, vì làm việc nặng nhọc quá nhiều, sức khoẻ kém, bệnh phong thấp làm chị đi tập tễnh. Anh sáu mươi mốt, đã về hưu từ lâu.
Now she is 72 years old, and she has been not very well. The hard youth life is showing its impact clearly. Suffering from rheumatism, she walks with difficulty. He is 61 years old and has retired for a few years.
Hai năm nay họ dọn về khu nhà này ở, nếu hôm nào trời không mưa gió, hoặc ngày quá lạnh, đều có thể gặp bóng dáng họ ở khu sân chơi, bồn hoa. Chị nắm gậy chống, anh đỡ một bên, đi chậm chạp từng bước một về phía trước. Anh như đang dìu một đứa trẻ tập đi. Chăm sóc như thế, ân cần như thế.
They have been living in this residential building for the past 2 years. In good weather days, the neighbors can see the old couple walking on the playground or around the public flower garden. She walked with a stick, and with support by him. Slowly. Like a toddler walking with support by a caring and patient father.
Những người biết chuyện của họ đều nhìn theo, cảm động bởi mối tình sâu nặng và bền chặt của anh và chị, mang nghĩa đủ tình đầy đi dọc một kiếp người.
Those who know the story well enough watch them with deep emotion. They are all touched by the deep and unchanged love of the couple. The relationship that is nurtured by love and gratitude. The love that lasts their entire life.
Anh nói: “Cô ấy mang cho tôi sinh mệnh, cho mẹ tôi sự ấm áp, cho tôi một mái nhà, bây giờ, tôi dành nửa cuối đời tôi chăm sóc cô ấy".
He says, “She took me back from the Death, shaped my new life, added warmth to my mother’s freezing soul, and makes my home. And now I am more than willing to spend my remaining life taking care of her.”
Họ vẫn hay nói. Nếu có kiếp sau. Họ cũng sẽ chịu một an bài như vậy.
They agree that if they are able to meet again in another life they will still be happy to lead a similar life.
Anh dắt tay chị, như ngày đó chị dắt tay đứa bé năm tuổi, họ cùng mỉm cười, đẹp như nét mây chiều êm ái nơi chân trời mùa hạ...
He holds her hand. Firmly. Fondly. Much like the way she walked him when he was a five year old boy. They both smile. Those beautiful smiles. As beautiful as those pieces of cloud above the horizon of the evening summer sky./.
BẠN ĐANG ĐỌC
Duyên Phận
RandomCâu chuyện hay về số phận của ng con gái, với tuổi xuân và cuộc sống sau này bị buộc vào tay một đứa trẻ nhỏ hơn mình 11 tuổi. Là duyên hay là phận? Đoạn cuối câu chuyện sẽ như thế nào? Tiêu đề truyện là mình tự đặt, còn truyện gốc tên gì mình cũng...