Chương 18:

34 8 1
                                    

Mấy ngày nay, ngoại trừ giấy tờ chuyển nhượng cổ phần, Trầm Ngạn Hiên nhận được không ít thứ lớn nhỏ do Diệp Tử gửi tới. Tên người gửi luôn để trống khiến anh càng lúc càng thấy bất lực.

Ông Trầm bốc một cơn giận hiếm thấy, "Cút ra ngoài, anh không tìm được A Tử về cho tôi thì cũng đừng bao giờ về nữa."

Trầm Ngạn Hiên không nói gì, im lặng rời khỏi Trầm gia. Anh sắp xếp lại những đồ Diệp Tử gửi, muốn tìm ra chút manh mối dù là nhỏ nhất.

Mỗi lần tìm kiếm, trái tim cũng thấy khó chịu, trống rỗng như thế đã mất đi tất cả, đau khổ và lo âu dần bành trướng trong lòng, mũi cũng bắt đầu lên men.

Những đồ Diệp Tử gửi tới có đĩa nhạc cổ điển, có mô hình máy bay mà anh thích, có những bản nhạc anh tìm kiếm nhiều năm mà không được, thậm chí có cả trà an thần trị mất ngủ mà anh từng nhắc tới.

Nhưng không có một lời nhắn lại hay giải thích gì.

Tại sao lại rời đi mà không nói một lời, tại sao muốn hủy lễ đính hôn, nếu em canh cánh trong lòng chuyện anh rời đi nửa đường, chí ít cũng nên cho anh một cơ hội giải thích với em.

"Đây là cơ hội cuối cùng em cho bản thân mình, cho nên anh nhất đinh không được lừa em, nhất định không được."

Diệp Tử, anh không lừa em.

Cho nên đừng mất lòng tin với anh, có được không?

Thời gian này anh và Diệp Hoa không liên lạc với nhau nữa, trừ việc cho người giúp đỡ tìm kiếm thông tin của Diệp Tử tại Mỹ, anh không làm được gì khác. Vết thương của Bạch Y Hàm đã có chuyển biến tốt, anh đã đi thăm cô ta một lần, đứng ở cửa, nhìn thấy một người đàn ông khác đang cười khẽ, nói chuyện vẻ rất thân thuộc với Y Hàm.

Anh đứng tại chỗ một lúc, nhớ đến chuyện gì đó, im lặng xoay người rời đi.

Khi trở về biệt thự của mình, bản thân anh cũng nhận ra mình đã mất hồn vía, rõ ràng anh chưa từng cảm thấy mình yêu Diệp Tử sâu đậm, nhưng đến hôm nay, cô lại rời khỏi cuộc sống của anh lần nữa, đột nhiên anh cảm thấy vô cùng mệt mỏi khổ sở. Giống như thứ quan trọng trong cuộc đời mình bị đào mất.

Anh ngồi trước ti vi, lại nhét một chiếc đĩa vào, sau đó nhắm mắt lại, chuẩn bị nghe khúc nhạc piano quen thuộc.

"A, nhanh như vậy mà anh đã phát hiện ra chiếc đĩa này rồi, là vì gần đây anh toàn ở nhà nghe nhạc à, hay là do số anh vốn may mắn nhỉ?"

Giọng nói nhẹ nhàng đột nhiên truyền ra từ ti vi, Trầm Ngạn Hiên mở choàng mắt liền thấy Diệp Tử vừa cười vừa nhìn anh, ánh mắt dịu dàng mê người.

"Diệp Tử?" Trầm Ngạn Hiên không nhịn được kinh ngạc kêu lên. Trong đầu dâng lên vô số ý nghĩ, lẽ nào chiếc đĩa này kẹp giữa vô số CD nhạc khác là lời nhắn lại của cô?

Diệp Tử không giải thích vì sao đột nhiên rời đi như trong tưởng tượng của anh.

Cô ngồi trên chiếc thảm lông xù, ngẩng đầu nhìn màn ảnh, cười nhẹ. "Trầm Ngạn Hiên, quà em tặng anh có thích không? Những thứ này là lúc ở Mỹ em từ từ tích lại đấy, nhưng mãi mà không có dũng khí, cũng biết là không cần thiết tặng anh. Dù thế nào cũng là tấm lòng của em, nếu lại bị anh châm chọc thì làm thế nào đây? Có điều hiện giờ không cần lo lắng nữa, vì anh có kiêu ngạo châm chọc em thì em cũng không nghe thấy. Đúng... chuyện lễ đính hôn em rất xin lỗi, thực sự xin lỗi, không cần vì việc này mà tự trách mình, những gì anh làm cũng không hề có lỗi với em hay với bất kì ai. Là em đột nhiên muốn từ bỏ, lại sợ ông trách nên mới nhân cơ hội này đổ tất cả trách nhiệm lên đầu anh. Hiện giờ chắc anh khó xử lắm, ông có đánh anh không?"

Nói đến đây, cô chợt bật cười, đôi mắt hơi cong, lộ ra vẻ hả hê, "Được rồi, không nói linh tinh nữa, tiếp theo anh hãy im lặng nghe nhạc đi. Những bản nhạc này là mấy năm trước, có thể coi là biểu hiện trình độ cao nhất của em lúc đấy, thế nên mới muốn khoe khoang với anh một chút. Dù sao..." Ánh mắt cô hơi tối lại, "Có được sự khen ngợi của anh vẫn luôn là mục đích học piano ban đầu của em!"

Không biết có phải vì nụ cười trên mặt Diệp Tử quá dịu dàng, hay là giọng nói của cô quá mềm mại, đôi mắt Trầm Ngạn Hiên hơi đỏ lên, họng cũng lên men, tất cả tâm trạng lập tức trở nên xao động.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Nov 10, 2022 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Khuynh Thế Công TâmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ