Chương 11 : Gọi tôi là Gulf!

879 64 3
                                        

Gulf cứ say sưa nghe anh đàn hát, mãi cho tới lúc nhạc đã dừng hẳn rồi mà cậu vẫn còn đơ ra đấy, dường như vẫn chưa thể thoát khỏi bài hát

Thấy cậu như vậy Mew không những không gọi cậu mà anh còn ngồi ngắm nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của chú mèo nhỏ. Điểm thu hút anh nhất chính là đôi môi của cậu, trong nhất thời anh thực sự rất muốn thử xem nó có như suy nghĩ của anh không....chắc là sẽ rất ngọt nhỉ....

Thoát khỏi trạng thái đờ đẫn, ngay lập tức Gulf giật bắn mình khi không biết từ lúc nào mà mặt cậu và mặt anh lại gần nhau đến vậy....đau tim quá mà!

Ho khan vài tiếng đánh bay sự ngượng ngùng (cùng cái suy nghĩ bất chính mới phát sinh) này, Mew lên tiếng:

- Sao, em thấy tôi hát thế nào? Lần đầu tiên tôi hát bài này đó

-Ừm...

-Sao vậy, dở lắm hả?_(icon tụi thân)

-Không phải, mà là hay quá nên không biết dùng từ ngữ nào để hình dung...!-Gulf vội vàng giải thích

Nghe được cậu nói vậy, Mew không khỏi cảm thấy thât sung sướng,"Thật ư!!!", "Em ấy khen mình kìa!!" (Ủa chứ hổng phải là ngài "tiến sĩ" đây từ nhỏ đã nghe chán mấy câu khen ngợi rồi à? Sao tự dưng zui thía!)

"Học" xong thì Mew đưa Gulf về nhà, giờ cũng khá muộn rồi, anh không muốn cậu học trò nhỏ có chuyện gì xảy ra nên hộ tống cậu về nhà

Dừng xe trước cổng nhà Gulf, Mew lên tiếng :

-Hôm nay em thấy thế nào?

-Há, thì cũng rất...vui

Chút tôn nghiêm cuối cùng nói cho cậu biết rằng cậu không được nói hết ra mọi thứ cậu cảm nhận được từ ngày hôm nay. Tỉ như cậu thấy rất hạnh phúc khi gặp anh, rất thích bài hát mà anh hát, hay là rất muốn kéo gần lại khoảng cách của hai người....hay cũng là cậu đã chấp nhận việc thích anh! Cậu mới mấy hôm trước còn khăng khăng là ghét âm nhạc, ghét thầy giáo....mà tự nhiên lại thay đổi xoành xoạch thế thì không được! Giữ giá nào!!

Không hề ngạc nhiên trước câu trả lời của cậu, Mew vui vẻ đáp:

-Vậy là tốt rồi, cũng coi như là tôi đã thành công được bước đầu nhỉ

-Thầy muốn nghĩ sao thì tùy thầy

Tuy giọng nói có chút không quan tâm nhưng mà tai ai kia lại đỏ hết lên rồi, ngoài mặt vẫn lạnh lùng nhưng thâm tâm lại ngại ngùng, xấu hổ đủ đường....

Nhìn thấy 1 màn này, ngài tiến sĩ có chút lâng lâng, sao em ấy lại có thể...đáng yêu vậy nhỉ?

Nói rồi Gulf liền mở cửa xuống xe, cũng không quên nói cảm ơn anh vì đã đưa cậu về nhà. Nhưng chân mới di chuyển được một bước thì đã nghe thấy một giọng nói trầm ấm cất lên phía sau lưng:

-Kanawut

Lâu lắm rồi Gulf không được nghe mọi người gọi cậu bằng cái tên này, có hơi chút xa cách bởi vì nó nghe trang trọng và khá lịch sự nên chỉ có người lạ mới gọi cậu như vậy. Tuy nhiên cậu lại không thích anh gọi nó lắm, mà lí do thì đơn giản chỉ vì cậu muốn khoảng cách giữa hai người ngày càng thu gọn lại. Lấy cách xưng hô để bắt đầu đi!_ Gulf suy nghĩ

Only youNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ