Part 9

673 73 2
                                    

Jaemin lười biếng mở mắt.

Hắn tỉnh dậy lúc nào cũng chậm chạp, luôn luôn hưởng thụ cuộc sống ban đêm hơn là ban ngày, nhưng buổi sáng này đem lại cảm giác khác lạ. Hắn bị một sợi tóc không phải của mình chọc vào mũi, khiến hắn khó chịu mở mắt ra nhìn và thấy Jeno đang nép sát bên cạnh mình, môi cậu đặt sát cổ Jaemin còn ngón tay thì vùi trong tóc hắn.  Jaemin thử di chuyển nhưng không thể, đùi của hắn bị kẹp bởi hai chân Jeno và nếu hắn nhích người dù chỉ rất nhẹ thôi, người kế bên sẽ thút thít rên rỉ vì bị đánh thức.

"Chào buổi sáng," Jaemin thì thầm, ngón tay vươn ra luồng vào mái tóc Jeno, Jeno lại phát ra tiếng rên nhỏ, eo cậu cạ vào eo Jaemin. Jaemin vẫn còn đang mơ màng, phản xạ hoàn toàn là vô điều kiện, nên hắn vòng tay qua eo Jeno, ngón tay xoa vòng tròn, kéo cậu gần thêm chút nữa.

Jeno rên rỉ đáp trả, chỉ là một tiếng thở nhưng nó khiến mọi giác quan của hắn bùng cháy, và khi Jeno co các ngón tay sau cổ hắn, kéo hắn xuống, môi như có như không đặt lên má hắn, Jaemin bừng tỉnh như bị sét đánh, hắn đẩy Jeno ra và giữ chắc cậu cách một cánh tay. Jeno chớp mắt tỉnh dậy, một nụ cười trải trên môi cậu, nhỏ nhưng gian xảo, khiến Jaemin bỗng dưng muốn hôn cậu. Ôi thực ra cũng không phải là gì bất ngờ, không hề. Hắn chợt nhận ra, việc này thực ra cũng đã tích tụ lâu rồi. Thật lâu rồi.

"Chúng ta dậy thôi," Jaemin nhỏ giọng, Jeno nhăn mũi phản đối, ngược lại càng ép sát hắn. Cậu quấn lấy hắn. Jaemin phải dùng hết sức bình sinh để đẩy cậu ra trước khi hắn kịp làm gì đó ngu xuẩn, tỷ như đè Jeno xuống và hôn cậu đến bất tỉnh. Để dành nó cho Mark ấy, hắn cay đắng nghĩ. "Dậy thôi."

Jeno theo sát phía sau, cậu còn muốn đi theo hắn vào nhà vệ sinh và muốn chen vào giữa Jaemin khi hắn cần xả nước cứu thân.

"Ra ngoài," Jaemin rít lên, và hắn chỉ kịp thấy một chút cánh môi Jeno trề ra giận dỗi khi hắn đóng sầm cánh cửa vào mặt cậu. Sau khi Jaemin vệ sinh xong xuôi, Jeno vẫn đang đứng chờ bên ngoài, cậu lách người qua Jaemin để rửa mặt. Jeno dùng tốc độ kỷ lục để làm vệ sinh, sau đó nhanh chóng theo sát Jaemin vào nhà bếp. Jaemin nhanh tay làm chút gì đó cho hai người, món nào đó thật nhiều cá khiến hai mắt Jeno sáng rỡ. Hắn có thể ngồi ngắm cậu mãi mãi, hắn nghĩ, hoặc cho đến khi nào Jeno còn cho phép hắn. Nếu cậu ấy lên đây là để tiếp cận Mark, thì Jaemin không hề nghi ngờ sự thành công của cậu khi mà cả Donghyuck và Mark đã quý cậu đến mức này rồi.

Jeno nhanh chóng nhai nuốt đống thức ăn như thể đã bị bỏ đói tận mấy năm, còn Jaemin thì chuẩn bị tinh thần nhìn thấy một khoảng không nơi Jeno đang ngồi khi hắn quay lại dọn chén dĩa của cậu. Nhưng lạ thay, Jeno vẫn ở đấy, chớp chớp mắt nhìn Jaemin.

"Cậu xong chưa?" Jeno gật đầu. Cuống họng Jaemin bỗng trở nên khô khốc. Hắn không biết tiếp theo phải làm gì: Jeno chưa bao giờ ở lại lâu thế này, kịch bản cũng hết chữ rồi. "Cậu, uh, cậu có muốn làm gì không?"

Jeno nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó đứng dậy nắm lấy cổ tay hắn, kéo kéo đi. Jeno kéo hắn đến thư viện, lấy đại vài cuốn sách trên giá rồi ngồi bịch xuống thảm, ra hiệu cho Jaemin ngồi xuống bên cạnh. Cậu đặt một cuốn sách vào lòng Jaemin và chỉ chỉ, mắt hướng lên nhìn hắn.

[JaemJen] Ebb & FlowNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ