Bright đặt điện thoại xuống một bên, nhìn Win mặt cũng không dám ngẩng, gõ gõ lên bàn.
- Sao còn chưa ăn? Tối qua cậu nôn cả ra rồi, không đói bụng sao?
...
Win không tình nguyện mà cầm thìa lên. Cậu làm gì còn tâm tình mà ăn cơm nữa.
- Uống chút canh giải rượu đã rồi từ từ dùng đồ ăn sáng của cậu đi. Ăn nhanh quá dạ dày sẽ càng khó chịu.
Bright múc canh vào bát rồi đặt trước mặt cậu.
- Cậu...nhớ hết tất cả mọi chuyện xảy ra tối qua sao?
Win húp một thìa canh, dò xét hỏi.
- Cậu không nhớ chút gì? Không nhớ cũng không sao. Tôi đây chịu trách nhiệm với cậu, vấn đề này không phải lo.
- Chịu trách nhiệm? Không phải là tôi say rượu rồi đàn áp cậu một đêm sao?
Win ngạc nhiên, ngẩng đầu trợn mắt nhìn Bright
- Cậu nghĩ gì?
Bright không đầu không cuối nói một câu, thành công làm Win mắt tròn xoe phía đối diện biến thành mặt than.
- Tôi gọi điện xin nghỉ thay cậu rồi. Ăn xong tôi đưa cậu về.
Mấy phút trước Win còn cực lực suy nghĩ nên chịu trách nhiệm với người ta như thế nào, bây giờ đổi lại là người ta chịu trách nhiệm với cậu, nhưng thấy sao cũng không cười nổi đâu. Win đang bận ôm một bụng đau khổ khi biết mình là bị oan gia năm xưa đè trên giường.
Cậu như thế nào quên mất một vấn đề. Cậu vừa về Thái Lan được một tuần, tiếp nhận công tác cũng chỉ mới ba ngày. Bright làm thế nào biết cậu ở đâu, làm gì chứ??
Tiếng kêu "ọt ọt" phát ra từ bụng khiến cậu tạm ngưng lại những nghi vấn đang diễn ra trong đầu mình.
Win mang vẻ mặt "tôi khinh bỉ cậu, kẻ dám đàn áp tôi" mà ăn hết bữa sáng. Tiếng gõ cửa phòng lần thứ hai vang lên. Win nghĩ chắc là phục vụ phòng mang đồ đến cho Bright.
- P'Bright, anh...
Người bước vào không phải phục vụ phòng, vừa nhìn thấy hai người liền ngạc nhiên.
- Pukong?
Người này là em họ của Bright, so với năm năm trước đã trưởng thành ra nhiều. Dáng người cao gầy, âu phục màu đen, hơn nữa mái tóc nâu trước đây cũng được nhuộm đen.
- P'Win? Anh về Thái Lan lúc nào vậy?
Pukong hơi ngạc nhiên, đảo mắt qua nhìn Bright lại nhìn về phía Win.
- Hai người a...
...
Win bị nhìn đến cả người cũng thấy nhột.
- Không có gì, không có gì hết đâu.
- Em cũng chưa có nói gì hết mà.
Pukong cười cười, đi đến đưa túi đồ cho Bright.
- Đồ anh dặn mang đến đây.
- Em làm quản lý ở đây sao?
Win nhìn biển tên màu vàng trên áo khoác của Pukong, ngạc nhiên hỏi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Brightwin | Gặp Lại Oan Gia
FanfictionChúng ta vốn dĩ không phải là tình một đêm. Nhưng nói sao cũng chẳng phải là tình nhân. Cậu và tôi, oan gia trung học gặp lại nhau, hiện tại là mối quan hệ gì đây? ____________ author haanhhhh edit nhuthaoxinhdep fic CHUYỂN VER đã có sự đồng ý của...