42.

1.4K 122 6
                                    

- Hôm nay Kim phu nhân có đến không?

Phác Chí Mẫn vừa sớm vào đã lén lút, lấm la lấm lét thì thầm với một nhân viên bảo vệ đang nghiêm nghị đứng giữ cửa.

- Không ạ.

- Oh...

Phác Chí Mẫn không trả lời, chỉ cảm thán một tiếng rồi lại muốn quay đầu rời đi. Đây là tranh thủ thời gian đi pha cafe cho Kim Taehyung đó.

Nhưng mà chạy trời cũng không khỏi nắng, từ xa xa, rơi vào tầm mắt cậu chính là... Yuna.

- Xin chào cậu, thư ký Park.

Yuna thanh tú mỉm cười, gật nhẹ đầu thể hiện lễ độ đối với Park Jimin.

Từ đầu đến giờ toàn là bà Kim đứng ra nói chuyện nên Park Jimin không biết được cơ bản người này là người như thế nào. Tạm thời thì cứ lướt qua nhau như người xa lạ là được, nươc sông đã không phạm nước giếng thì nước giếng cũng không muốn chạm nước sông.

Park Jimin nghĩ thế không trả lời, chỉ nhẹ gật đầu một chút-thay cho lời chào, sau đó có ý định rời đi.

Nhưng mọi chuyện không dừng lại nhanh như thế.

- Cậu Park, cảm phiền cậu...có thể chỉ giáo một chút không a? Lần đầu tiên làm thư ký, còn là cho một người quan trọng như Kim Taehyung oppa...

Là cô ta cố ý, gọi thẳng tên Kim Taehyung ra như thế.

Chọc tức Park Jimin-thành công.

- Chỉ cũng được thôi, nhưng không biết cô có thực hiện được hay không ấy!

Cái này không phải Park Jimin nói, là Vương Gia Nhĩ từ đâu chạy tới, muốn giúp bạn bè "xử lý hồ ly" một chút.

- Tôi dám chắc mình không thua cậu ta, thậm chí là hơn đấy.

Cô gái cũng cười. Ánh mắt sớm đã ẩn hiện tia tức giận.

- Oh, vậy sao? Yêu cầu của Kim Tổng rất dễ, nhưng cách làm chỉ có một và...

- Dài dòng quá rồi.

Yuna không kiêng dè, ngắt lời.

Vương Gia Nhĩ nói tiếp.

- ...và phải "lòn" qua được cái cửa này nữa.

Vương Gia Nhĩ, cái trình độ tiếng Hàn của cậu... thật ba chấm.

- Muốn ở cạnh Kim Tổng, cách duy nhất là trở thành Park Jimin đó.

- Làm được hay không?

Vương Gia Nhĩ cười lớn. Cô thì tuổi gì?!

Yuna dĩ nhiên vô cùng tức tối, nói như thế này có giống như nói một người con gái cao quý và xinh đẹp như cô không bằng một thằng con trai kia không chứ?

- Jiminie, cậu tốn thời gian ở đây làm gì, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ, tôi dẫn cậu đi ăn sáng, ha?

Vương Gia Nhĩ điêu đấy, cậu cùng cậu ta ăn sáng xong thì mới tới chỗ "sếp" của mình mà.

Vương Gia Nhĩ xoay vai cậu, muốn đưa người vào.

Thế là bỏ mặc Yuna "vướng" bên ngoài với dãy bảo vệ canh cửa 24/7, cậu cùng Vương Gia Nhĩ đi vào trong với tấm thẻ nhân viên, chưa bao giờ cảm thấy mình có quyền hành đến như vậy đối với cái công việc lúc nào cũng đứng sau người ta như vầy, đây là lần đầu tiên thấy tự hào với công việc đó.

• 𝔣𝔯𝔢𝔞𝗄 𝔬𝔲𝔱Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ