Yoongi mất kiên nhẫn khi bà Min cứ luôn miệng tân bốc Daniel nhằm múc đích lớn hơn vùi dập mình đến mang nhục, vội vàng kéo Daniel lên xe. Niel rất khó xử nhưng vì đang phải xuống nước làm hòa với đồ ngốc kia, chỉ biết ngậm ngùi xin lỗi mẹ Min rời đi.
Min Yoongi chăm chú nhìn tấm poster to đùng chính giữa rạp hạnh phúc không thôi. Có biết cậu đã ngóng chờ bộ phim này bao lâu rồi không?
-Mijoo à, em muốn xem phim gì?
-Em thế nào cũng được...à em nghe bảo bộ phim này rất hay-Cô gái xinh đẹp, diện cho mình một bộ đầm hồng ngắn, mang lại cho người nhìn cảm giác đáng yêu xen lẫn chút quyến rũ. Cô chỉ vào tấm poster ngay chỗ Yoongi đứng.
Cậu chăm chú nhìn tấm poster, mọi chuyện xảy ra xung quanh cứ như gió thoảng qua tai hoàn toàn không để ý đến cặp đôi tay trong tay kia, cho đến khi
-Yoongi? Sao cậu lại ở đây?Yoongi nghe có người gọi tên mình, giật mình quay sang:-Jungkook à...cậu...
Nụ cười thoáng chốc cứng đờ khi cậu dời mắt đến người phụ nữ đi bên cạnh hắn, lại còn khoát tay vô cùng tình tứ.
Chẳng biết cô nàng đây là người thứ bao nhiêu của hắn, tuy những cô gái mà hắn cặp kè chỉ là nhất thời thỏa mãn thoái trăng hoa của mình, còn Min Yoongi đây mới là hôn phu của hắn-là người bên cạnh Jeon Jungkook đến cuối đời. Dù có là thế, cậu vẫn rất ghen tỵ với sự nhất thời ấy. Bọn họ là Jungkook chủ động cho cơ hội, riêng cậu là sự ép buột không mong muốn.
-Đây là...
-Là ai thì liên quan gì đến cậu?
Jungkook ném cho cậu ánh mắt sắc lạnh, kéo người phũ nữ kia đi. Yoongi nhanh tay nắm lấy tay áo hắn kéo lại. Tay áo bị cậu nắm đến nhăn nhúm hệt như khuôn mặt hắn lúc này.
-Jungkook à, tại sao tớ rủ cậu đi xem phim cậu lại từ chối còn cô ta thì lại...-Yoongi đau lòng, tủi hờn lên giọng trách móc nhưng Jungkook có khi nào chịu thấu hiểu cho nỗi đau này
Jungkook nhếch mép, chỉ một lực hất tay nhẹ đã có thể xô ngã được đối phương xuống đất. Hắn quỳ một chân xuống, ngạo mạn đáp
-Tôi đã tính không nói...cậu làm tôi cáu rồi đấy Min Yoongi. Có phải cậu theo chân tôi đến đây không? Sao? Lại định về bố mách bố đúng không?
Jungkook đưa tay bóp chặt lấy cằm cậu, ép Yoongi nhìn thẳng vào mắt hắn
-Hay là sang thẳng Jeon gia để mách cha tôi? Vậy thì cứ tự nhiên đi nhé! Sống một cuộc sống dựa dẫm vào người khác hẳn là cậu thấy hạnh phúc lắm!-Cậu...-Yoongi rưng rưng, cổ họng nghẹn ứ không nói lên lời. Thì ra trong mắt Jungkook cậu luôn là kẻ vô dụng đáng ghét như vậy.
Cậu cứ nghĩ đơn thuần, Jungkook ghét cậu vì chính Yoongi là người cướp đi sự tự do của hắn. Nhưng hẳn là không đơn giản như thế. Đối với hắn, cậu là kẻ bám đuôi biến thái, một kẻ vô dụng, ích kỉ mưu cầu tình cảm của người khác, một kẻ không đáng tồn tại trên cõi đời này.
Yoongi ôm trái tim đang không ngừng quặn thắt đau đớn. Biết bao nhiêu người qua kẻ lại nhìn chằm chằm vào cậu, Yoongi cũng chẳng thấy đáng sợ bằng những lời lẽ cay nghiệt ấy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[𝕋𝕒𝕖𝕘𝕚/𝕂𝕠𝕠𝕜𝕘𝕒] 𝓖𝓸𝓽 𝓽𝓸 𝓫𝓮𝓵𝓲𝓮𝓿𝓮 𝓲𝓷 𝓜𝓪𝓰𝓲𝓬
FanfictionMin Yoongi là hôn phu của Jeon Jungkook là chuyện mà cả thế gian này ai ai cũng biết,Yoongi yêu Jungkook nhiều như thế nào có ai mà không cảm nhận được. Nhưng khi thứ gọi là định mệnh xuất hiện liệu cậu có thay lòng đổi dạ hay không? Mà...