Ngoại truyện: Đồ ăn

2.6K 35 1
                                        

Khoảng 17h tối. Lâm Tâm Tâm mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng và cái váy ngắn đi ra đường.

- Cô đi đâu đấy?

Từ Viễn Dung cũng mặc cái áo sơ mi trắng nhưng lại mặc một cái quần jean ngắn. Nó ngồi trên sofa có chút không vui nhìn cô hỏi.

Chỉ thấy cô mang đôi giày vào rồi trả lời.

- Đi mua chút đồ ăn cho em. Hôm nay cô không có nấu cơm.

- Vậy sao?

Nó cười lên một nụ cười có phần gian manh.  Vội chạy lại nắm tay Tâm Tâm.

- Không cần đâu, cô mau cởi giày ra đi. Em có đồ ăn rồi!

- Vậy sao? Sao không nói sớm?

Vốn đang định mang nốt luôn chiếc giày còn lại, nghe nó nói nên cô không mang vào nữa mà cởi chiếc còn lại ra sắp ngay ngắn vào kệ tủ.

- Vậy thôi. Không đi nữa.

Tâm Tâm bước vào nhà. Vứt chiếc túi xách trở lại vị trí cũ rồi ngồi lên chiếc sofa để xem phim.

Cô suy nghĩ một hồi, cảm giác có cái gì đó không đúng liền quay qua hỏi nó.

- Đồ ăn? Đồ ăn gì chứ? Nhà cô đâu có đồ ăn. Vậy em ăn gì?

- Ăn cô.

Nó chạy nhanh tới bế cô thẳng vào phòng. Viễn Dung đóng cửa lại đặt cô nhẹ nhàng lên giường.

Hai tay cô bây giờ đã bị bàn tay uy lực của nó trấn áp.

Hai mặt sáp sát lại gần nhau. Sát đến nổi có thể nghe được tiến hơi thở của đối phương. Nó khe khẽ.

- Em ăn cô. Cô không thích hay sao?
- Ưm...th..ích.

Lâm Tâm Tâm mặt có chút đỏ trả lời. Lúc này, như được sự đồng ý. Viễn Dung mới động phạm hôn sâu vào đôi môi đỏ hồng ngọt ngào đó của cô.

Hai lưỡi níu kéo nhau, khuấy động náo nhiệt trong khoang miệng của đối phương.

Môi nó nhẹ nhàng mút lấy môi trên của cô.

Khi tách môi, nước bọt còn vươn vấn kéo sợi ở cả hai đầu lưỡi.

- Thực sự...rất ngọt.

Nó lấy tay chạm nhẹ lên môi mình, cười tà mị.

Xong, nó xoa bóp nhẹ lên ngực cô rồi cởi hẳn áo trong lẫn áo ngoài của cô ra.

Hai bên ngực căn mộng tròn trịa. Nhất là hai hoa nhũ kia sớm đã bị nó kích thích làm cương cứng.

Từ Viễn Dung lấy hai ngón tay mình kẹp vào một bên đầu hoa nhủ mà nắn nót. Bên còn lại nó tha hồ mút đi mút để.

- A...ha...ưm....ưm...

Cả thân hình Lâm Tâm Tâm có chút khó chịu mà cựa quậy.

Chân nó đặt giữa hai chân cô, thỉnh thoảng lại chà xác.

- Ha....ưm....khó.. ưm...khó~ chịu...

Miệng cô mấp mái thốt lên một vài tiếng, hết thở dốc rồi lại cắn răng. Thân hình ưỡn lên rồi ưỡn xuống.

Lão sư, xin đừng ghét em.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ