CHƯƠNG 5

15 1 0
                                    

Năm tháng cứ thế trôi qua mặc cho sự nhớ nhung của Chung Quốc dành cho Tại Hưởng ngày càng lớn. Từ khi anh đi đến nay đã 5 năm. Trí Mẫn và Hạo Thạc thì sắp kết hôn rồi... Nhưng cậu vẫn chưa thấy một chút tin tức gì về anh. Chưa một ngày nào cậu quên đi hình bóng của anh...

Hôm nay là ngày cậu đi xin việc tại tập đoàn Kim gia. Sau khi nộp hồ sơ, cậu giới thiệu đôi chút về bản thân và với năng lực tài giỏi của mình, cậu nhanh chóng được nhận vào làm việc. Bộ phận làm việc của cậu là quản trị kinh doanh. Công việc của cậu trong tuần đầu thì rất thuận lợi, tính tình cũng bớt kiêu ngạo nên cũng rất được lòng các đồng nghiệp, nhưng đến tuần thứ năm thì sóng gió lại bắt đầu nổi lên.

 Sáng sớm, trên đường đi thì xe cậu gặp trục trặc, xung quanh không có quán sửa xe và cậu phải vội vội vàng vàng dắt bộ tới công ty, cũng may là vẫn kịp giờ. Tới phòng làm việc thì gặp phải Hàn Hội đang ôm ôm ấp ấp với quản lí của cậu. Mà ông quản lí già khúm khoắm đó thì ai thèm? Chắc chắn là vì tiền thôi! 

Từ khi anh đi, để phòng cô ta không làm hại tới Chung Quốc, anh đã nhờ mẹ mình làm chao đảo Quách gia liên tục. Cũng chính vì như thế nên cô ta bị cắt tiền mua sắm do hay tiêu xài hoang phí. Cậu cũng không ngờ rằng cô ta lại dùng cách đeo bám mấy tên có chức vị để có tiền tiêu. Bảo sao Tại Hưởng không thèm để ý đến cô ta, đáng đời! 

Nhận ra gương mặt quen thuộc, Hàn Hội liền đứng dậy đi qua chỗ cậu để chuẩn bị gây sự

''A! Đây có phải là bạn Chung Quốc, học sinh giỏi từng đứng top của trường mình không? Sao bây giờ lại chỉ làm được chức vụ bé tí này thôi vậy?''

Bất kì ai trong phòng nghe cô ta nói cũng đều thấy ngứa tai, nhưng khổ nỗi chỗ dựa của cô ta lại là cấp trên của họ, họ nhất thời không dám đụng vào tổ kiến lửa. Nhưng cậu thì khác, cậu đâu dễ bắt nạt!

''A! Cậu chính là Hàn Hội, cậy gia thế nhà mình to lớn mà hay đi bắt nạt các bạn trong trường nè!''

Mọi người nghe cậu nói thế thì bịt miệng cười. Hàn Hội bị cậu đá đểu ngược lại thì tức tím mặt, quay ra tính tìm ''người tình'' của mình để trừng trị Chung Quốc thay ả thì nhận ra ông ta hiện không có mặt ở đây, đang ngó nghiêng tìm người thì bỗng có một giọng nói quen thuộc vang lên

''Đừng tìm nữa, ông ta đi về rồi''

Mọi người trong văn phòng nhìn thấy hai người trước mặt thì vội cúi chào

''Chào Trịnh Tổng và Trịnh phu nhân!''

Chung Quốc nhìn thấy hai người khoác tay nhau thì bĩu môi đùa

''Ồ! Ai đây?!''

Không ngờ lại có người tưởng cậu nói thật, vội kéo tay áo cậu

''Đừng vô lễ với họ, không cậu mất việc như chơi đấy!''

Chung Quốc bật cười ha hả, rảo bước tới chỗ Trí Mẫn

''Lâu ngày không gặp trông cậu béo ra phết nhỉ?'' 

'' Có béo lắm đâu! Mà cậu vẫn như xưa nhỉ? Chả dễ bắt nạt tí nào''

Tổng tài bá đạo của Tuấn Chung QuốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ