- Tặng em.
- Woa, cám ơn chị nhưng mà có chuyện gì vậy?
Cô mở to mắt ngạc nhiên khi mới vừa bước vào xe chưa kịp cài dây an toàn thì đã thấy Lisa chìa một bông hồng đỏ rực ra trước mặt mình. Hôm nay là một ngày hiếm hoi mà chị có thể ở nhà nguyên ngày còn cô thì vẫn phải đến bệnh viện lại còn phải trực ca tới tận 9 giờ tối. Sáng khi đưa cô đi làm thì chị cũng chỉ nhắc là tối sẽ đến đón chứ đâu có nói gì về cái sự kiện bông hồng này, trông cách chị ăn mặc cũng lạ, giày sneaker, quần âu, áo sơ mi trắng dài tay vẫn còn để hở hai nút phía trên, có chuyện gì vậy nhỉ.
- Chỉ là lúc chị chờ em ở đây thấy có một bé gái bán hoa hồng đi ngang thì chị mua thôi, vừa giúp bé gái vừa để tặng em.
Chị bật máy xe và bắt đầu chạy.
- Chỉ mua một bông như thế này sao?
Cô cầm lên thắc mắc, hoa vẫn còn mới, cô có thể thấy những giọt nước còn đọng lại trên cánh hoa, mùi hoa thơm nhẹ lan tỏa cả chiếc xe.
- Không, cô bé còn khoảng 5 6 bông gì đó, chị mua hết nhưng chỉ lấy một bông để tặng em còn lại thì chị tặng cô bé. Chị thản nhiên nói một tay cầm lái, một tay chị vuốt cằm mình.
- Tại sao? Câu chuyện và hành động của chị hoàn toàn thu hút cô.
- Tại vì chị thấy tặng một bông hoa cho em sẽ hay hơn là một vài bông và chị thấy nếu chị làm vậy trong mắt em và cô bé chị sẽ rất là cool.
- Cool?
Cô cười giòn, hôm nay có chị đưa rước đi làm, lại thêm công việc ở bệnh viện diễn ra suôn sẻ nên tâm trạng của cô rất tốt.
- Đi ăn gì đi em đói quá. Ở nhà mình cũng đâu còn gì ăn.
Biết là chị ít khi tự tay nấu thức ăn nên cô đề nghị ăn ngoài, giờ này mà về nhà nấu thức ăn, dù tâm trạng của cô có tốt thế nào cũng không thích đâu.
- Chị cũng chưa ăn gì đúng không?
- Đi ăn beefsteak và uống rượu vang đi.
Chị gật đầu đề nghị, lâu lắm rồi cô mới thấy chị tự nói ra món mình muốn ăn như vậy, cô cứ chờ câu nói thông lệ như mọi lần "Em muốn ăn gì?" của chị.
- Chị muốn ăn ở nhà hàng Pháp hả?
- Ừm. Chị cười
- Chị biết một nhà hàng này mới mở.
- Mà ngon không chị? Cô cứ vậy hỏi tiếp.
- Cũng được được. Chị trả lời.
- Cũng được được?
Cô hỏi lại, câu trả lời gì kỳ vậy, quay qua nhìn chị cô cứ thấy chị tập trung tìm đường.
- Em ăn rồi sẽ biết, chị ăn thử thì thấy nó cũng được được.
Chị lắc đầu suy nghĩ nói, tự nhiên cô thấy có gì kỳ kỳ, nếu không ngon thì tại sao không ghé lại mấy chỗ cũ cô với chị thường ăn. Nhà hàng đó có gì đặc biệt mà chị muốn giới thiệu với cô đến vậy.
Nãy giờ cô thấy chị đi đường mới nằm ở một hướng khác hoàn toàn với hướng về nhà chị. Đi khoảng hơn mười phút thì cũng ra khỏi khu buôn bán ở trung tâm chạy về khu đất mới quy hoạch gần hai năm nay. Chính quyền thành phố cấp phép xây dựng khu này thành khu dân cư cao cấp gồm những căn biệt thự hai tầng cách nhau bằng những bãi cỏ và hàng rào cây. Đây hình như là khu đô thị mới vừa khánh thành mấy tháng trước, cô biết được nhờ mấy tờ rơi Lisa mang về để lung tung trên sofa phòng khách. Cô nhoẻn miệng cười khúc khích, không gian đang yên lặng vì cảnh vật mới lạ xung quanh và cái nhà hàng bí ẩn của chị vì nụ cười của cô làm trở nên vô cùng thú vị. Lisa người đang im lặng một tay gác lên cửa sổ một tay lái xe nghe và nhìn thấy nụ cười của cô, trên miệng cũng bất giác nở một nụ cười tủm tỉm và cố gắng giấu đi bằng bàn tay đang gác lên cửa của mình, cô cười vì mình đã bị chị lừa một ván, một ván phải nói là dễ thương, dễ thương vô cùng. Đến lúc này sự tò mò trong cô đã chuyển biến ngoạn mục thành cái gọi là sự trông mong và chờ đợi, cô thật sự trông mong cái nhà hàng bí ẩn đó cùng món Beefsteak được được kia. Mân mê cánh hoa trên tay, không còn phát ra tiếng nhưng miệng cô vẫn không khép lại nụ cười, từ lúc tiếng khúc khích đó phát ra từ miệng cô thì không khí trên xe cũng thay đổi hẳn hoàn toàn không có lời nói nào phát ra từ cả hai như lại tồn tại một thứ gì đó ngọt ngào và rất lãng mạn.
Sau một lúc chạy chậm lại thì Lisa dừng hẳn xe trước một căn biệt thự màu trắng, ánh sánh trắng từ những bóng đèn cao áp phía ngoài làm cho nó trở nên vô cùng tinh tế và sang trọng. Jisoo có cảm giác như ngôi nhà này được thiết kế bằng cách lấy những khối hộp vuông vức đủ kích thước chồng lên nhau một cách ngẫu nhiên và tạo ra một tác phẩm hoàn mỹ như thế này. Ở phía dưới là ba chiếc hộp lớn nhất có chiều cao khác nhau nằm thụt ra kéo vào rất tinh tế. Chiếc hộp ở giữa là chiếc hộp duy nhất làm bằng đá, đứng từ xa cô không thể chắc nó làm bằng loại đá gì như chiếc cửa nằm trên đó dẫn cô vào phía trong ngôi nhà có một màu xám trông vô cùng hợp với những bức tường màu trắng xung quanh. Chiếc túi xách cô mang trên vai, trên tay là bông hoa Lisa tặng cô lúc nãy, Jisoo cứ đứng tồng ngồng ở đó mà nhìn ngắm xung quanh thì nghe tiếng Lisa người đang có khuôn mặt vô cùng hí hửng nhìn, đứng kế bên nói một câu mà suốt cuộc đời cô không thể nào quên.
- Chị thật sự hết tiền rồi nên đám cưới của chúng ta em là người phải chi trả toàn bộ đó.
Khuôn mặt cô đỏ bừng cả lên dù đoán trước được sẽ có một vài thứ sẽ làm cô vô cùng bất ngờ hôm nay nhưng khi nghe chị nói như vậy cô cũng không thể chống cự mà trở thành một cô gái e thẹn, không biết làm gì cô đi men thẳng theo lớp đá trên bãi cỏ lớn dẫn vào ngôi nhà phía trong.
- Kệ chị chứ, liên quan gì tới em.
Đi nhanh phía trước để cố gắng giấu đi nụ cười thật tươi ngự trị trên môi mình, vậy là cô đã hiểu lầm tất cả mọi chuyện...không cô vẫn hiểu đúng ý chị nói đó chứ, chị sẽ tìm nhà cho cô nhưng vẫn không ngờ tới được đó là một ngôi nhà chung cho cả hai. Một ngôi nhà chị cố gắng xây dựng rồi trao nó cho cô, để cô xây lại cho chị một tổ ấm, rốt cuộc cô cũng đã đi được những bước đầu tiên để trở thành người đàn bà xây tổ ấm rồi hay sao. Bên trong căn nhà toàn bộ nội thất chỉ bao gồm có hai màu gồm trắng và đen, từ sofa đến tường nhà toàn bộ là một màu trắng điểm xuyết trên đó là những chiếc kệ nhỏ, đèn bàn hay tranh treo tường đều là một màu đen nhạt.
- Tất cả đều là của em nên không cần phải nhìn ngắm hết tất cả mọi thứ lúc này đâu, chị đã chuẩn bị tất cả trên phòng ngủ, hãy đi tắm thật thoải mái rồi cùng chị ăn món bò được được nào.
Chị lại ôm nhẹ cô từ phía sau rồi nói nhỏ vào lỗ tai cô, giọng chị nghe thật êm dịu. Cô không nói gì chỉ gật đầu theo hướng cầu thang chị chỉ bước lên tầng trên có phòng ngủ của cả hai, trước khi đi chị còn nói.
- Cho chị xin lại bông hồng này nhé, chị nghĩ nó sẽ rất đẹp nếu để trên bàn ăn của chúng ta.
Chị để cô một mình đi lên tầng hai của căn nhà mới, rất rộng, nhìn xung quanh một lúc cô cũng thấy được một phòng sách dành cho mình, studio của chị và rất nhiều thứ nữa. Tiến tới căn phòng mà Lisa nói, bàn tay cô đặt trên nắm cửa lạnh ngắt và trái tim cô run mạnh dữ dội hơn, chị chưa nói gì chính thức với cô cả nhưng cái gật đầu đồng ý của cô khi chị nói căn nhà này là của cô thì chẳng phải cô đã tự mặc định mình là chủ nhân căn nhà này và là vợ của chị sao. Bản thân cô mang đầy một cảm xúc kỳ lạ khi suy nghĩ đến đó, phân vân một hồi thì cô cũng quyết định mở cửa đi vào, chỉ cần một cái vặn cửa đơn giản thì cô đã đứng trước một nơi đầy bí ẩn của tương lai, nơi cô sẽ làm vợ chị, ngoan ngoãn và yêu kiều trong vòng tay chị hằng đêm, nơi cô có thể thấy chị vào lúc cuối ngày và cũng là nơi chỉ cần mở mắt ra thì thấy được người phụ nữ mình yêu đang ngủ rất say.
Chiếc giường lớn đặt ngay giữa bức bình phong ngăn cách căn phòng thành nhiều khu vực nhỏ, tất cả đều là màu đen trắng xen kẽ. Cầm lấy chiếc váy màu trắng cùng bộ đồ lót màu kem chị chuẩn bị sẵn trên giường cô tiến vào căn phòng tắm rộng lớn với một cái rùng mình mang đầy cảm giác kỳ lạ. Gỡ bỏ tất cả trang phục trên người, cô thoải mái để cả thân mình thư giãn trong bồn nước ấm với những cánh hoa hồng bồng bềnh chị đã chuẩn bị sẵn. Hương hoa thơm ngát cùng với dòng nước ấm gột rửa bớt đi trong cô những sự sợ hãi nhỏ bé chỉ để lại một niềm mong mỏi cho cuộc sống tương lai. Dù biết là Lisa đang chờ mình phía dưới, cô vẫn không thể ngăn bản thân mình không đi dạo một vòng quanh căn phòng, không biết chỉ trong vòng có một ngày từ lúc cô đi làm tới giờ, Lisa có thể làm thế nào mà mang hết tất cả mọi thứ từ quần áo của cả hai, mỹ phẩm của cô sang hết bên đây. Ngồi xuống bàn trang điểm, cô không để mình trông thật đơn điệu lúc này, một lớp trang điểm nhẹ, màu son với mùi thơm chị thích, mái tóc vừa mới sấy khô được cô đánh rối rồi búi cao cho hợp với chiếc váy ren trắng cùng sợi dây nịt nơ đen ngay thắt lưng cuối cùng là loại nước hoa cô hay dùng, loại mà chị nói kết hợp với hương thơm của riêng cô sẽ tạo nên một mùi hương say đắm vô cùng quyến rũ và không thể nào cưỡng lại được.
Khi mở cửa bước ra ngoài, cả căn nhà được soi sáng chỉ bằng một tông màu vàng nhạt của ánh đèn chùm trên cao ngoài ra còn có thể nghe thấy tiếng đàn dương cầm chờ đợi của chị vang vọng lên cả tầng hai. Từ trên ban công nhìn xuống phòng khách cô nhìn thấy một Lalisa sang trọng và lãng mạn bên cạnh chiếc dương cầm lớn màu đen, vẫn trong chiếc áo sơ mi trắng và quần âu đó chị nhìn cô mỉm cười, những khoảng âm thanh đứt quãng được ngân lên bằng âm điệu của một bài hát khác, cô mỉm cười nhẹ, cô biết bài hát đó trái tim cô cũng ngân theo và cuối cùng là tiếng hát của chị.