Chuyện Cái Cúc Áo

715 65 2
                                    

   - Hoseok à, dậy đi làm đi con.

   Mẹ của Hoseok đang gọi Hoseok dậy đi làm. Bây giờ đã là bảy giờ rưỡi rồi. Nếu như cậu không thức sớm thể nào cũng bị đuổi việc cho mà xem. Chẳng qua là tối qua, cậu thức khuya đọc sách. Vì thời gian bây giờ cậu toàn dành cho công việc. Cậu chả có lấy một giờ cho bản thân. Nên tối khuya cậu thường dành giờ cho bản thân. Chắc có lẽ vậy nên sáng nào Hoseok cũng trong tình trạng uể oải

   - Ưm, cho con thêm năm phút nữa đi mà..

   - Mẹ sẽ không gọi con dậy nữa đâu!

   Hoseok cứ ôm chăn mà ngủ. Dường như cậu không có ý định dậy thì phải.

_________________*****________________

   - Trời ạ, cái báo thức sao lại không kêu chứ? Mình trễ mất, mình trễ mất

   Hoseok vội bật dậy và cậu đánh răng rửa mặt một cách nhanh chóng. Bây giờ đã là tám giờ rồi. Thực ra là cái báo thức có kêu cậu đó chứ. Mình As f tay cậu cứ tắt. Cậu để cho  nó năm phút reng một lần. Hoseok chuẩn bị xong rồi thì cậu chạy xuống dưới nhà ăn sáng với vận tốc ánh sáng. Vì vội vã nên là quần áo của cậu có hơi xộc xệch một chút.

   Cậu xuống dưới bếp, mở cửa tủ lạnh và lấy bánh mì ra. Cậu muốn ăn cùng với mứt. Nhưng nếu cho mứt lên miếng bánh mì thì cậu đã trễ nay còn trễ hơn. Nên thôi, ăn bánh mì không cũng no rồi.

   - Con làm gì mà vội vàng vậy Hoseok. - mẹ cậu hỏi.

   - Sao mẹ không gọi con dậy chứ? Con trễ giờ làm rồi.

   - Mẹ đã gọi con dậy bao nhiêu lần mà con có nghe đâu chứ?

   - Ảnh không gọi con dậy luôn sao? - Hoseok hỏi thế vì bình thường, Yoongi luôn gọi cậu dậy để hai đứa đi chung

   - Yoongi bảo có việc gấp nên đi trước.

   Hoseok nghe thế thì gật đầu. Cậu chuẩn bị mọi thứ xong xuôi rồi thì chạy đến công ty. Nếu đến công ty chắc cũng mất mười lăm, hai mươi phút cũng nên.

________________÷÷÷÷÷________________

   - Hoseok, sao hôm nay đi làm trễ thế hả?

   - Xin lỗi Trưởng phòng.... Chả qua là...

   - Vào làm việc đi! Đừng giải thích

   Hoseok thở hồng hộc. Cậu chạy mệt bở hơi tai luôn ấy. Vì sợ mùi cơ thể nó bốc ra làm khó chịu nên cậu phải đứng ở ngoài một lúc mới dám vào. Vì là phòng máy lạnh lẫn làm với tập thể mà. Mọi người mà phàn nàn thì nhức đầu lắm..

   Hoseok vào chỗ ngồi và bật máy tính lên. Dường như cậu không để ý quần áo của cậu hôm nay thì phải. Nhất là cái áo sơ mi của cậu ấy. Nó vẫn chưa được ủi. Thậm chí có một thứ khiến tất cả mọi người chú ý đến Hoseok. Chính là cái cúc áo.

________÷÷÷______÷÷÷_____÷÷÷________

   - Hoseok à, nếu có đến chỗ Giám đốc thì đưa hộ tôi nhé.

   - Gì thế?

   - À, là đồ hôm trước Giám đốc cho tôi mượn.

   Hoseok nghĩ chắc là thấy tiện đường nên nhờ cậu đi luôn cho tiện. Hoseok chỉ nghĩ đơn giản thôi. Chứ thật ra mọi người đang có ý định cho cậu và Yoongi có thời gian gặp nhau.

[ Chuyển Ver ] [ Sope\Yoonseok ] Sư Tử Yêu Cừu NonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ