Chương 61 : Thần diệt
Nguyên thần của Dư Tử Đồng bị ép vào trong góc hẹp, giống như một con ruồi mất một cánh, bay loạn lên. Mỗi khi nó muốn lao ra ngoài, cứ được nửa đường thì bị một cỗ hắc dịch ngăn lại, theo ngay sau đó là một luồng hàn quang đoạt mệnh, thỉnh thoảng luồng hàn quang này chém trúng vào quang cầu làm cho lục sắc quang cầu thêm ảm đạm.
Hắn trong lòng tuyệt vọng, lợi kiếm của đối phương tuy chém trúng, làm nguyên thần hắn suy yếu không ít, nhưng cái ngoài ý muốn của hắn là chất dịch màu đen kia không ngừng xâm thực nguyên thần hắn.
Từ lúc nguyên thần hắn bị dính vào chất dịch đen, hắn cảm thấy khó chịu, mềm nhũn vô lực, pháp lực không còn lấy một ít làm cho Dư Tử Đồng không còn làm phép được, mỗi khi hắn thi triển phép thuật thì đều thất linh, giống như bị giam cầm vậy.
'Ngươi cuối cùng là vì cái gì mà giết ta? Vì cái gì?....'
Đối diên với Hàn Lập xuất thủ lãnh khốc vô tình, từ quang cầu truyền ra tiếng rên của Dư Tử Đồng, trong thanh âm tràn ngập bất cam, song Hàn Lập không hề run tay, mà lưỡi kiếm trong tay lại được gia tốc nhanh hơn, coi như đó là một câu trả lời của hắn.
Một lúc lâu sau, thanh âm Dư Tử Đồng dần dần nhỏ xuống, càng lúc càng yếu ớt, cuối chùng chỉ còn tiếng 'hừ hừ', sau đó đến một điểm động tĩnh cũng không có.
Hàn Lập cũng không có dừng tay ngay mà đứng ngay tại đó, nhìn quang cầu phát ra ánh sáng leo lét hắn bổ thêm mười mấy kiếm nữa. Nhìn thấy không thể nào tiêu diệt nốt phần còn lại của lục sắc quang cầu, lúc này mới thu hồi nhuyễn kiếm, nhét nó vào trong thắt lưng.
Lúc này, Hàn Lập mới lạnh lùng nói:
'Ta trước đây đã từng thề với song thân, chưa bao giờ làm trái. Hơn nữa, từ những chuyện của Mặc đại phu, ngươi nghĩ ta sẽ tin lời hứa của bọn tiểu nhân các ngươi sao?'
Dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn phần nguyên thần chi hỏa còn lại của Dư Tử Đồng, Hàn Lập không chút do dự xoay người bước tới cửa đá phía trước, đẩy mạnh cửa ra.
Cùng với cửa đá được mở rộng, vài đạo ánh sáng rực rõ từ bên ngoài chiếu vào trong, chiếu tới phần nguyên thần còn sót lại, nhất thời 'phốc' một tiếng nhỏ, lục sắc quang cầu chợt biến mất, hóa thành vài đạo khói xanh, rồi biến mất trong không khí.
Cứ như vậy, dấu vết duy nhất của Dư Tử Đồng lưu lại trên thế gian đã bị Hàn Lập thanh trừ sạch sẽ, sẽ không còn khả năng bám theo một ai khác nữa.
Lại nói tại sao Hàn Lập biết nguyên thần sợ ánh sáng cũng do Mặc đại phu vừa tiến vào trong phòng liền tắt hết ánh sáng, cử chỉ này đã đề tỉnh hắn, nếu không, để lại ẩn hoạn mà đao thương đánh không chết này thì hắn không thể nào yên tâm được.
Bất quá, Hàn Lập dễ dàng tiêu diệt nguyên thần đối phương cũng là do đã chuẩn bị sẵn thất độc thủy, cái này không thể không tính vào.
Độc thủy này chính là từ ngũ độc thủy trước đây từng bị Mặc đại phu thu đi được cải tiến mà thành. Độc thủy này có thêm một loại dược liệu nữa là 'Thổ cô hoa', loại độc thảo này không chỉ có độc tính cực mạnh, mà nó còn có khả năng gây hại lên nguyên thần của người tu tiên. Bởi vậy mới khiến cho Dư Tử Đồng không có cách nào khai triển pháp thuật, nhờ vậy mà dễ dàng tiêu diệt nguyên thần của hắn.

BẠN ĐANG ĐỌC
Phàm Nhân Tu Tiên
FantasiaTác giả: Vong Ngữ Thể loại: Kiếm hiệp, Tiên hiệp, tu chân, huyền huyễn Tình trạng: full, 2 phần ( dịch 3842 chương ) Phần 1 ( 2447 chương ) Phần 2 ( 1395 chương ) ---------- Xuyên qua không gian và thời gian, luân hồi nghịch chuyển Kim Tiên Thái Ất...